*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương này có H. Đề nghị vị thành niên không đọc. Cảnh báo rồi đấy.
—
Đột nhiên bị đè xuống giường, Tiêu Dư An cũng ngây ra, mười mấy ngày nay hắn vì muốn dỗ Yến Hà Thanh mà vắt óc nghĩ ra hết cách này đến cách khác để quyến rũ hắn, thế nhưng cứ hễ chiến là lại bại, khiến Tiêu Dư An hết lần này đến lần khác hoài nghi mị lực của bản thân.
Hôm nay nghe đề nghị của Trần Ca, Tiêu Dư An nghĩ thông, vứt sạch liêm sỉ diễn một màn bondage* như vừa nãy, không ngờ tới Yến Hà Thanh vẫn cứ thờ ơ.
(*Bondage: Bondage là một hành động mang thiên hướng khá bạo lực trong tình dục như trói, buộc người tình của mình.)
Mà để khiến Yến Hà Thanh phản ứng với câu nói kia như vậy chính là do Tiêu Dư An đột nhiên nảy ra sáng kiến, có điều thực sự là quá xấu hổ, vì thế Tiêu Dư An chỉ có thể lắp bắp từng chữ, ậm à ậm ờ mà nói ra, cơ mà cũng vẫn không nói ra hết.
Tiêu Dư An hình như ý thức được gì đó, hai tay vịn lấy bả vai Yến Hà Thanh, chậm rãi ngồi dậy, ngồi ở trên giường mặt đối mặt với Yến Hà Thanh. Tiêu Dư An cười cười một tay thì cởi thắt lưng của Yến Hà Thanh ra, một tay lại kéo tay hắn đặt lên cái eo trần trụi của mình.
Yến Hà Thanh nhíu mày: “Vết thương của ngươi…”
Tiêu Dư An nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589422/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.