*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Công chúa Tây Thục Tiêu Bình Dương
Trán Tiêu Dư An lúc này đang đổ máu, bờ môi trắng bệch, trên người chỉ mặc một bộ trung y đơn bạc, cả người toàn là vết trầy xước, hơi động một chút đã đau, cho dù là đẹp hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ là bộ dáng thảm không nỡ nhìn.
Vậy là trước đó mình đã chết rồi? Sau đó lại trọng sinh? Trọng sinh vào trên người vị Tiêu vương gia của Tây Thục quốc trước kia? Vậy bây giờ cách thời gian mình chết đã bao lâu? Hiện tại vì sao hắn lại ở Nam Yến quốc?
Quá nhiều vấn đề theo nhau mà tới, Tiêu Dư An che trán, có chút không biết phải làm sao, cứ quỳ nguyên tại đó, thân thể hơi hơi phát run, cũng không biết do đau hay lạnh, hoặc là cả hai cũng nên. Thị nữ vừa rồi khuyên hắn trở về chạy chậm tới, cầm một cái áo khoác choàng lên người Tiêu Dư An: “Tiêu quận vương, nô tỳ đưa ngài về tẩm điện.”
Tiêu Dư An gật gật đầu, được thị nữ đỡ đứng dậy.
Tiêu Dư An tạm ở tại tẩm điện phía tây hoàng cung, nơi này thường xuyên được dùng để mở tiệc chiêu đãi khách khứa, cũng chính là nơi các sứ thần từ bên ngoài ở lại. Thị nữ đi thái y điện lấy thuốc trị thương cho Tiêu Dư An, giúp hắn băng bó vết thương trên trán. Tiêu Dư An lục lọi khắp nơi, cuối cùng tìm được một bản nhật ký viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589399/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.