Trần Ca nghi hoặc: “Vì sao Tiêu đại phu lại chắc chắn vị Bạch Chỉ đại phu kia sẽ không tới?”
Tiêu Dư An cười cười với hắn, không trả lời, Trần Ca thấy hắn giống như đã liệu hết tất thảy, liên tục đặt câu hỏi: “Có phải Tiêu đại phu có phương pháp có thể mời nàng tới được không?”
“Biết thì biết, nếu như là lúc trước, ta nhất định sẽ nói cho ngươi biết làm sao để mời, ta còn sẽ giúp các ngươi khuyên hoàng thượng đi mời nàng, nhưng hiện tại thì không được.” – Tiêu Dư An cười nói.
“Hoàng thượng? Cần phải hoàng thượng đi mời sao? Vì sao không được?” – Trần Ca không thể hiểu nổi ý của hắn.
“Trước kia ta bị nguyên tác che mắt làm cho mê muội, không nhìn thấy rõ, bây giờ nhìn rõ rồi, nếu còn làm như vậy, thế thì ta đúng là một tên khốn nạn.” – Tiêu Dư An ngửa mặt nằm xuống, tê liệt nghỉ ngơi.
Trần Ca nghĩ nửa ngày, mở miệng nghẹn ra một câu: “Tiêu đại phu nói chuyện thực sự là cao thâm khó dò.”
“Đúng rồi, ngươi đến tìm ta làm gì, không thể nào là cố ý đến giúp đỡ đúng không?” – Tiêu Dư An quay đầu hỏi.
“Ôi chao, đúng rồi.” – Trần Ca vỗ đầu một cái: “Xem đầu óc của ta này, chuyện quan trọng lại quên mất sạch, là hoàng thượng bảo ta đưa ngươi tới, nhưng mà hôm nay Tiêu đại phu đã khổ cực như vậy, hay là ta đi nói với hoàng thượng một chút? Có chuyện gì ngày mai lại tới cũng không muộn.”
Tiêu Dư An cười hỏi: “Ngươi nói một chút thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589353/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.