Tiểu viện tuy không lớn nhưng cũng có mấy gian sương phòng, Tạ Thuần Quy không biết phải vào cái nào, quay người muốn hỏi, râu quai nón nhìn thấy, cười đập cậu: “Đừng lo, nhà Lý Vô Định không có nữ hài, cứ tùy tiện mà vào, phòng treo chiến bào khôi giáp chính là phòng của hắn.”
Trong lòng Tạ Thuần Quy lại càng thêm kinh ngạc đối với Lý phủ: “Lý tướng quân công danh hiển hách, vì sao không có nữ quyến?”
Râu quai nón ho một tiếng, trả lời: “Cũng nhiều người làm mối cho hắn, mà chính hắn lại không muốn cưới, nói là lên sa trường thì không biết sau này sinh tử thế nào, không muốn làm hại con gái nhà người ta.”
Tạ Thuần Quy bừng tình đại ngộ gật đầu, đứng dậy đi vào gian phòng của Lý Vô Định.
Trong phòng Lý Vô Định đơn giản đến không ngờ, một cái giường, một cái bàn tròn, mấy cái ghế đẩu, nếu không phải trên giá sách có mười mấy quyển binh thư bị xem đến quăn góc thì thật sự là không có chút nhân khí nào. Tạ Thuần Quy thay quần áo xong, nhịn không được cầm lấy một bản binh thư xem vài lần, cứ thế mà đọc, đến khi giật mình lấy lại tinh thần thì thời gian đã qua khá lâu. Cậu vội vàng dọn binh thư, đi ra khỏi sương phòng.
Trong nội viện, Lý Vô Định đang bày biện bát đũa lên bàn, mấy tướng sĩ đã sớm ngồi vây quanh bàn tròn ngươi một chén ta một chén uống rượu. Nhìn thấy Tạ Thuần Quy, râu quai nón vẫy tay thúc giục: “Tạ gia tiểu nhi, mau tới mau tới! Vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589275/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.