Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225
Chương sau
Lý Vô Định lại lần nữa quay về quân trướng, Tiêu dư An đang ngồi xếp bằng trên thảm lông cừu nhìn hắn: “Đã xảy ra chuyện gì?” “Tướng sĩ ẩu đả, đã xử trí.” – Lý Vô Định trả lời. Tiêu dư An gật gật đầu: ” Đúng rồi, tướng quân thùng cơm đâu?” “Hoàng thượng, ngài là hỏi Phạm Thống sao?” “Đúng đúng đúng, thùng cơm*.” (*Cho những ai thắc mắc: Phạm Thống và thùng cơm trong tiếng Trung đọc pinyin giống nhau, đều là [fàntǒng].) Thân tín của Vũ Ninh vương gia, là người thứ hai ứng tuyển cho vị trí đại tướng quân. Lý Vô Định trả lời: “Phạm tướng quân ngày thường không thường đến quân doanh.” Tiêu dư An bất đắc dĩ, một tay chống đầu, cái này chính là nguyên nhân khiến hắn xoắn xuýt: Nếu là dựa theo nguyên tác mà đi, đem vị trí đại tướng quân giao cho Phạm Thống, vậy thì tướng sĩ của Bắc quốc sẽ càng trở nên chán nản, không còn chút đấu khí nào. Nhưng nếu giao cho Lý Vô Định, đến khi Lý Vô Định làm phản, Bắc quốc sẽ giống như cá trong chậu chim trong lồng ba ba trong hũ, mặc cho thiết kỵ của Nam Yến quốc chà đạp. Thấy Tiêu dư An không nói lời nào, Lý Vô Định vẫn ngồi thẳng, hai tay đặt trên gối, kiên nhẫn chờ đợi. Bỗng nhiên, ngoài trướng truyền đến một trận tiếng hoan hô lớn, suy nghĩ của Tiêu dư An bất chợt bị đánh gãy, ngẩng đầu lên hỏi: “Gì vậy?” Lý Vô Định đáp: “Hẳn là có người luận võ.” “Bắt đầu rồi sao?” – Tiêu dư An đứng lên: “Vậy trước cứ đi xem chút đi.” Hai người đi ra khỏi quân trướng, hướng vị trí tỷ võ đi đến, Yến Hà Thanh vốn đang đứng canh trước quân trướng cũng cụp mắt đuổi theo. Ba người đi đến nơi tỷ võ, đi một hồi, đột nhiên Tiêu dư An dừng lại, xoay người, kéo bàn tay của Yến Hà Thanh qua nhìn, đưa tay vỗ vỗ hạt cát trên tóc mai hắn, sau đó hỏi: “Là ai động tới ngươi?” Yến Hà Thanh: “Không có ai cả.” Lý Vô Định: “Nhiếp Nhị.” Cùng đồng thanh, đáp án lại khác nhau. Tiêu dư An nhìn Yến Hà Thanh, lại nhìn Lý Vô Định, sau đó gật đầu với Lý Vô Định: “Ngươi nói.” “Vừa rồi tướng sĩ xung đột ẩu đả, là ta quản thúc không thích đáng, thỉnh hoàng thượng trách…” Tiêu dư An cắt lời hắn: “Cái tên vừa rồi, ngươi lặp lại lần nữa?” Lý Vô Định không hiểu, vẫn nói: “Nhiếp Nhị.” Nhiếp Nhị? Hai ngón tay Tiêu dư An chống cằm, suy tư. Cái tên này quá mức quen thuộc, nhưng mà Tiêu dư An lại không thể lập tức nghĩ ra hắn là ai trong nguyên tác. Bên kia lại truyền đến một trận tiếng hô cùng với tiếng vỗ tay, Tiêu dư An đè xuống rối rắm nghi hoặc trong lòng, giương mắt nhìn lên. Chỉ thấy cách đó không xa, Tạ Thuần Quy phi ngựa hướng về phía trước, giương cung cài tên, thần sắc chuyên chú đem cung kéo căng thành hình trăng tròn, một tiễn bắn trúng hồng tâm, quả đúng là một thiếu niên hăng hái. Tiếng vỗ tay liên tục vang lên, Tạ Thuần Quy cũng không lộ ra vẻ mặt tự ngạo, nhảy xuống khỏi lưng ngựa, chắp tay nói cảm tạ với những người đang cổ vũ nhiệt tình kia. Có người tiến lên báo: “Lý tướng quân, thành tích cưỡi ngựa, hạng nhất thuộc về con út Tạ gia, Tạ Thuần Quy.” Lý Vô Định khẽ cười, không hề cảm thấy bất ngờ: “Ừm, ta đã biết.” Sau cưỡi ngựa chính là luận võ, vì số người dự thi quá nhiều cho nên phân thành hai lôi đài, trong lòng Tiêu dư An tràn đầy phấn khởi, đứng ở dưới một cái lôi đài xem so tài, sau khi thấy một tướng sĩ mặt nhọn mắt nhỏ thắng lợi, dưới đài có người hô: “Được đó, có của ngươi đó Nhiếp Nhị.” Tiêu dư An vội vàng đem ánh mắt khóa trên người tướng sĩ kia, lại thấy tướng sĩ kia làm một cái thủ thế cực kỳ khiêu khích đối với bên dưới lôi đài. Thủ thế đó hướng tới chính là Yến Hà Thanh. Thấy Yến Hà Thanh rời ánh mắt đi, Nhiếp Nhị lập tức cười nhạo. Lúc này Tiêu dư An mới bất chợt nhớ ra, Nhiếp Nhị này là ai. Ở trong nguyên tác, sau khi Nam Yến quốc bị công phá, Yến Hà Thanh bị bắt giữ áp giải đến Bắc quốc, một đường đó chính là tướng sĩ này phụ trách. Cũng bởi vì ca ca của tướng sĩ này chết trên chiến trường, cho nên hắn cực độ ghét người của Nam Yến quốc, trên đường đi đã dùng mọi thủ đoạn để nhục nhã Yến Hà Thanh, chẳng những không cho đồ ăn hoặc là cho đồ ăn bị mốc, mà còn suýt chút nữa thì phế đi cánh tay của Yến Hà Thanh. Tiêu dư An có ấn tượng cực sâu với một đoạn trong nguyên tác, chính là lúc tướng sĩ này đem đầu Yến Hà Thanh ấn vào trong nước bẩn, ác độc nói: “Ngươi không phải chó sao? Sao lại không sủa? Nào, sủa hai tiếng nghe chút coi, sủa thì sẽ cho ngươi ăn.” Được rồi, vì để làm nền cho sự hắc hóa của Yến Hà Thanh, Tiêu dư An tỏ vẻ hiểu rõ. Thế là, hắn một bên thì cảm khái, đây là kịch bản cần phải như vậy không còn cách nào khác, một bên thì ở khu bình luận viết ba trăm chữ mắng tác giả là đồ mẹ kế, mời nhận lấy lưỡi dao của ta, cám ơn. Một tia khó chịu dâng lên từ đáy lòng Tiêu tổng tài, hắn không được tự nhiên siết lại ống tay áo cẩm bào, sau đó quay đầu nói với Yến Hà Thanh: “Ta cảm thấy nếu như hiện tại ta đang khoác một bộ âu phục, ngậm một điếu xì gà, thì sự bá đạo của tổng tài ta có thể mở ra một phần mới.” Yến Hà Thanh nghe không hiểu: “Gì cơ?” Tiêu dư An cười khẽ với hắn, sau đó chống tay nhảy lên lôi đài, chắp tay nói với Nhiếp Nhị trên lôi đài: “Đến, hai chúng ta luyện một chút.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225
Chương sau