Hai người được cung cung kính kính nghênh đến chính sảnh phủ vương gia, chưa tới một khắc đã thấy một thanh niên thân mặc cẩm y hoa quý ung dung đi tới.
Vũ Ninh vương gia quỳ lạy hành lễ: “Hoàng thượng, sao hôm nay lại đột nhiên đại giá quang lâm hàn xá?”
Hàn, hàn xá?
Tiêu dư An ngắm nhìn bốn phía.
Được rồi, ngươi vui vẻ là được.
Tiêu dư An cũng lười vòng vo: “Muốn mượn tiền.”
Vũ Ninh vương gia cảm thấy hình như mình nghe lầm rồi: “Mượn… cái gì?”
“Tiền.”
Đầu óc Vũ Ninh vương gia bắt đầu tốc hành suy nghĩ.
Ý của hoàng thượng là gì đây? Là cố ý tới dò xét mình sao? Hay là đến mỉa mai mình? Hơn nữa mượn tiền? Mượn? Đương triều hoàng thượng cần gì phải nói đến chữ mượn này? Đây là muốn mượn nhiều hay ít? Chẳng lẽ là vạn lượng hoàng kim? Mặc dù mình cũng lấy ra được, nhưng mà vẫn sẽ cảm thấy đau thịt lắm.
“Hoàng thượng nói gì vậy, không cần phải nói mượn, không biết hoàng thượng muốn bao nhiêu?” – Vũ Ninh vương gia cẩn thận từng li từng tí hỏi.
“Rất nhiều.”
Trong nội tâm Vũ Ninh vương gia bắt đầu nhỏ máu, chẳng lẽ vạn lượng cũng không đủ?
“Một trăm lượng.”
“…Bao, bao nhiêu? Một trăm lượng?”
“Đúng, một trăm lượng vàng, nhiều quá hả?”
“Không có không có, thần cho người đi chuẩn bị ngay.” – Vũ Ninh vương gia chẳng hiểu ra làm sao đi ra chính sảnh, gọi phụ tá tới, đem tình huống cổ quái này nói ra, hai người thầm thì to nhỏ thương lượng với nhau hồi lâu, cuối cùng đạt thành nhất trí.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589266/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.