Bị bị bị bị bị nam chính cõng?
Trong nguyên tác, đây chính là đặc quyền của nữ chính Vĩnh Ninh công chúa đó ó ó!
Đột nhiên lại xuất hiện phần diễn của nữ chính, điều này khiến Tiêu Dư An cảm thấy toàn thân đều không được tự nhiên, hai tay của hắn cuộn lại trước ngực, không dám ôm cổ Yến Hà Thanh, giả bộ quay đầu ngắm cảnh xung quanh, tư thế khó chịu, trọng tâm bất ổn, Tiêu Dư An khẽ xê dịch thân thể.
Yến Hà Thanh nói: “Đừng nhúc nhích, ngã cả hai bây giờ, ôm chặt ta.”
Ngươi là nam chính, nghe lời ngươi!
Được cho phép, Tiêu Dư An không tự làm khó mình nữa, vòng tay qua vai Yến Hà Thanh, ôn hòa cười khẽ: “Cám ơn, thiếu ngươi một lần ân tình.”
Bước chân Yến Hà Thanh ổn định, nói: “Lần trước ngươi cũng đã cõng ta.”
Là cái đêm tuyết bị phạt đó, Tiêu Dư An cõng hắn một đường đưa tới thái y viện.
Tiêu Dư An kinh ngạc: “Thì ra ngươi cũng biết.”
Yến Hà Thanh trả lời: “Ừm, nhưng lúc đó ta nghĩ ngươi là…”
Tiếp theo thanh âm dần biến mất, nhưng cả hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau.
Tiêu Dư An cảm khái: “Chúng ta hiện tại coi như là tình hữu nghị cách mạng.”
“Tình hữu nghị cách mạng?”
“Đúng, hữu nghị! Cách mạng! Tình hữu nghị cách mạng ấy à. Nó vượt qua sinh tử! Nó không liên quan đến khoảng cách! Nó im hơi lặng tiếng! Nó giống như đốm lửa bất diệt, cháy hừng hực trên mặt đất bao la kia!”
“…”
Tiêu Dư An nghiêng đầu nhìn cái mặt cạn lời của Yến Hà Thanh, buồn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589248/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.