Mấy ngày gần đây ngày nào Tiêu dư An cũng chạy tới Vĩnh Ninh điện.
Ngày đầu tiên đến, đúng vào lúc Vĩnh Ninh công chúa đang học đàn tranh, nhìn thấy Tiêu dư An, nàng mặt mày hớn hở, lôi kéo người tới nghe nàng gảy một khúc, ngón tay nhỏ dài tung bay, cả khúc lẫn mỹ nhân đều đẹp.
Tiêu dư An tán thưởng không thôi, tán thưởng xong thì đi thẳng vào vấn đề chính: “Ninh nhi, ngươi có muốn có một thiếp thân thị vệ không?”
Vĩnh Ninh công chúa ôm lấy dây đàn, nghi hoặc ngẩng đầu: “Không cần đâu, tạ ơn hoàng thượng ca ca quan tâm.”
Ngươi sao lại có thể không muốn! Sao có thể không muốn! Vợ chồng trẻ các ngươi vì cái quái gì lại khiến người khác phải lo lắng như vậy! Vì cái gì!
Tiêu dư An cười hiền lành: “Vì sao lại không cần?”
Vĩnh Ninh công chúa không hiểu: “Tại sao lại phải cần nha?”
Bởi vì có thể phát triền thành lão công!!!
Tiêu dư An nói: “Có thể hầu hạ ngươi.”
Vĩnh Ninh công chúa nói: “Các nô tỳ bên cạnh Vĩnh Ninh đều rất hợp ý, không cần phải nhiều thêm một người.”
“Có thể bảo hộ ngươi.”
“Nội cung ngày đêm bình yên, Vĩnh Ninh không cần được bảo hộ.”
“Có thể cùng ngươi trò chuyện.”
Vĩnh Ninh công chúa che miệng cười: “Vĩnh Ninh nếu cảm thấy buồn chán vì sao không đi tìm hoàng thượng ca ca nói chuyện mà lại phải cùng một kẻ không quen biết thổ lộ tâm tình?”
Tiêu dư An khó khăn nói: “Lỡ như ta bận rộn chính sự, không rảnh cùng ngươi.”
Vĩnh Ninh công chúa nghịch ngợm nháy mắt mấy cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589237/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.