Thân thể của Tiêu Dư An càng ngày càng kém, hắn cũng không định sẽ dùng trị liệu sang quý để kéo dài sinh mệnh của mình. Hắn nặc danh quyên góp một số tiền cho bệnh viện, phần còn lại toàn bộ chuyển đến tài khoản của một người. 
Sau khi làm xong tất cả, Tiêu Dư An lặng lẽ xuất viện, đi tới một viện điều dưỡng ở ngoại thành. 
Đây là một viện điều dưỡng tương đối xa hoa, ngay cả một số nhà giàu có cũng khó có thể kham nổi chi phí ở đây. Đúng là làm cho người ta vô cùng cảm khái, chủ nghĩa tư bản thật hắc ám, trên tay lây nhiễm toàn bộ đều là máu tươi của người dân lao động. 
Tiêu Dư An ngựa quen đường cũ đi đến một gian phòng xa hoa trong viện điều dưỡng. 
Một cô hộ lý từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Tiêu Dư An thoáng có chút kinh ngạc: 
“Tiêu tiên sinh?” 
“Hôm nay tâm tình nó có tốt không?” – Tiêu Dư An hỏi. 
“Cũng tạm được.” 
“Vậy sao? Vậy thì tốt rồi.” 
“Tiêu tiên sinh, ngài muốn vào thăm cậu ấy một chút không?” 
“Ừm, làm phiền cô dặn những người khác, tạm thời đừng vào đây, dù có nghe thấy tiếng vang gì cũng không cần để ý.” 
“Vâng vâng.” – Cô hộ lý gật gật đầu, uyển chuyển nhẹ nhàng rời đi. 
Tiêu Dư An hít sâu một hơi, lấy di động ra nhìn qua. 
ừm, mọi việc ở công ty đã giải quyết xong, di thư cũng đã chuẩn bị tốt. 
Đang lúc Tiêu Dư An chuẩn bị cất di động đi thì trên trang web tiểu thuyết đột nhiên nhảy ra một tin nhắn. 
Tiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589217/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.