Tề Tranh tất bật suốt cả đêm, chỉ chợp mắt được một lúc rồi vội vàng chạy ra sân bay. Thẩm Chi Băng gọi điện bảo rằng phải về nhà lớn nên không thể tiễn nàng. Tề Tranh có chút hụt hẫng nhưng cũng không quá để tâm.
Nghe giọng Thẩm Chi Băng có vẻ không vui, nàng liền an ủi:
"Chờ em về rồi chị ra đón, chẳng phải càng tốt hơn sao?"
Thẩm Chi Băng nghe vậy cũng thấy khá hơn một chút, nhưng vẫn không thoải mái hoàn toàn:
"Vốn dĩ có thể tiễn em mà giờ lại không đi được, tự nhiên thấy khó chịu."
Tề Tranh hiểu Thẩm Chi Băng chỉ là đang khó xử trong lòng, chứ thực ra không phải vì chuyện có bao nhiêu lần tiễn đưa.
Sau khi cúp máy, Lê Duẫn San nhìn nàng với vẻ nghi hoặc:
"Tề Tranh, cậu mau nói thật đi, dạo này có chuyện gì không?"
Tề Tranh có chút lúng túng. Dạo này nàng bận rộn yêu đương, đến mức chưa kịp chính thức thông báo với bạn bè xung quanh. Nhưng mối quan hệ giữa nàng và Thẩm Chi Băng cũng chưa thích hợp để công khai lúc này.
Thấy Tề Tranh có vẻ bối rối, Lê Duẫn San không còn đùa nữa mà nghiêm túc hỏi:
"Có phải là người mà hồi ở Mỹ cậu luôn nhớ đến không?"
Tề Tranh khẽ nhíu mày. Cô ấy cũng biết sao?
Lê Duẫn San thản nhiên nói:
"Lúc đó cậu làm việc như một khổ hạnh tăng, ai cũng thấy rõ là đang dùng công việc để quên đi chuyện tình cảm. Còn bây giờ thì mặt mày rạng rỡ, xuân phong phơi phới. Nếu ngay cả điều này tớ cũng không nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tuyet-my-tong-tai-phao-hoi-the-than/5009761/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.