Editor: Callmenhinhoi
-------------
Thẩm Chi Băng cười nhạt, ánh mắt cay đắng: "Xem ra cô còn hiểu rõ thế sự hơn cả tôi, thật sự đã buông bỏ được rồi."
Tề Tranh cảm nhận được cơ thể Thẩm Chi Băng ngày càng yếu ớt, lo ngại cô có thể ngất xỉu nếu cứ thế này, nàng đành dùng sức đẩy nhẹ:
"Thẩm tổng, chuyện thất tình là điều bình thường trong cuộc sống. Hầu hết mọi người đều phải trải qua. Giai đoạn khó chịu thì chịu đựng một chút, sau này nghĩ thông suốt rồi thì cô sẽ không còn cảm thấy đau khổ nữa."
Thẩm Chi Băng khẽ cười bất lực, như thể chính mình cũng không dám kỳ vọng sẽ dễ dàng buông bỏ. Nhưng sau đó, cô lấy lại sự cảnh giác: "Cô làm sao mà biết chuyện tình cảm của tôi?"
Cô từ trong vòng tay Tề Tranh đứng dậy, ánh mắt nghi ngờ nhìn nàng dò xét. Chuyện giữa cô và Liên Ngạo luôn được giữ kín, ngay cả Vân Phỉ cũng chưa từng biết rõ. Làm sao Tề Tranh lại nắm được? Hay là Lâm Mộc Vân nói cho nàng? Nhưng Lâm Mộc Vân làm sao mà biết được? Chẳng lẽ là Liên Ngạo nói?
Những ý nghĩ xoay vần khiến đầu óc Thẩm Chi Băng rối tung. Nếu thật như vậy, phải chăng Liên Ngạo đã hoàn toàn buông tay đoạn tình cảm này? Họ đã từng nói với nhau rằng mối quan hệ này giống như một bức tranh, đến lúc ánh sáng tắt thì nó cũng phai mờ.
Tề Tranh bất đắc dĩ lên tiếng: "Thẩm tổng, vừa rồi cô hỏi tôi vấn đề đó, ngoài chuyện tình cảm thì tôi không nghĩ ra nó liên quan đến học tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tuyet-my-tong-tai-phao-hoi-the-than/5009676/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.