Editor: Callmenhinhoi
-----------
Tề Tranh cúi đầu, nhưng đôi khi, giữa con người với nhau lại tồn tại sự thần kỳ. Nàng cảm nhận được hơi thở đến từ Thẩm Chi Băng, chính xác hơn là cảm nhận được sự tức giận từ cô. Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Chi Băng nổi giận trước mặt nàng, nhưng Tề Tranh vẫn có chút không hiểu, vì sao vừa nãy còn rất bình tĩnh mà chỉ một cuộc điện thoại lại khiến cô ấy trở nên như vậy?
Thẩm Chi Băng ngồi lại chỗ của mình, bộ đồ ăn đã được dọn đi, người hầu mang lên một ly sữa đậu nành mà cô thường uống. Tề Tranh cũng buông đũa xuống, nhưng vẫn không nhìn cô. Thẩm Chi Băng khoanh tay dựa vào ghế, chỉ chăm chú nhìn nàng.
Tề Tranh không thích bầu không khí như thế này. Nàng thà rằng có chuyện gì thì cứ nói ra.
"Thẩm tổng, hôm nay cô không cần đến công ty sao?" Tám giờ sáng mà dậy đã bị Thẩm Chi Băng chê là muộn, giờ đã gần chín giờ mà cô vẫn còn ngồi đây?
"Cô mong tôi đi lắm à?"
Tề Tranh nghẹn lời. Đây là biệt thự của Thẩm Chi Băng, tuy nàng được phép ở đây, nhưng đâu đến lượt nàng quyết định việc cô ấy đi hay ở.
"Tôi không có ý gì, chỉ sợ cô mải nghe điện thoại mà quên thời gian thôi."
Thẩm Chi Băng vừa suy nghĩ xem nên mở lời về chuyện này thế nào thì Tề Tranh đã chủ động nhắc đến. Cô liền thuận theo.
"Hôm qua cô thay tôi nghe điện thoại à?"
Tề Tranh đoán cuộc gọi khi nãy là của Liên Ngạo. Nàng còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tuyet-my-tong-tai-phao-hoi-the-than/5009650/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.