Sở Huyền ngơ ngác nhìn quầng sáng trước mặt, bóng người bị chia thành nhiều phần, nhưng c.ậu mơ hồ có thể nhận ra khí tức hung hãn và đáng sợ đó, chính là Nhan Mộng Sinh.
Nhan Mộng Sinh nhìn vào khuôn mặt của Sở Huyền dừng lại khoảng ba giây.
Trong xe thoang thoảng mùi rượu, mùi rượu ngọt ngào này khiến người ta có chút mê muội, xộc vào khoang mũi khiến hắn vì say mà th.ở dốc.
Sở Huyền mơ hồ nhìn thấy một chai nước khoáng trước mặt, đưa tay chạm vào mới biết là tay của Nhan Mộng Sinh, lười nhác mà dựa vào cửa xe, nhỏ giọng nói: "Em muốn uống nước."
Nhan Mộng Sinh th.ở dài, đem nước khoáng một bên mở ra đưa cho Sở Huyền, phát hiện Sở Huyền không có để ý đến hắn.
"Còn muốn anh đút cho em sao?" Nhan Mộng Sinh hỏi.
Ánh sáng chiếu rõ nét mặt của hắn, nhưng trong mắt Sở Huyền hắn chỉ là một bóng người mờ ảo biết nói.
Sở Huyền tiếp nhận, uống mấy ngụm, hơn nữa Nhan Mộng Sinh đem cửa sổ xe mở ra, mùi rượu bên trong xe thực mau tan hết, gió lạnh thổi quét cùng nước lạnh vào cổ họng khiến Sở Huyền tỉnh táo lại một ít.
Nhan Mộng Sinh ánh mắt thâm trầm, thanh âm có chút trầm xuống, "Em uống nhiều rượu như vậy làm gì?"
Sở Huyền vô tội bĩu môi, cuối cùng lại nhấp một chút, "Em không từ chối được."
Trên người c.ậu đã sớm không còn chút sức lực gì, thân mình đều mềm nhũn, chỉ có thể dựa cửa xe mới có thể không ngã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tui-khoc-nho-thich-khoc-cua-vai-ac/2371870/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.