Ánh sáng màu lam bao phủ toàn bộ căn phòng trong suốt năm giây, rất nhanh, ánh sáng chói lọi kia càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hóa thành một cái trong suốt linh hồn thể, mơ hồ có thể nhìn ra được, đó là một người đàn ông trưởng thành.
Người đàn ông nhìn thiếu niên đang ngủ say, người đàn ông đưa bàn tay trong suốt và lung linh của mình ra s,ờ vào khuôn mặt trắng trẻo của thiếu niên, nhưng bàn tay lướt qua mặt thiếu niên như không khí, trong lúc đang ngủ nên thiếu niên không cảm thấy gì.
Trên người người đàn ông tản ra một tia nhàn nhạt, trong phòng rõ ràng rất tối, nhưng hắn lại có thể cúi người hôn nhẹ lên môi thiếu niên, rất nhanh, thân ảnh người đàn ông biến thành từng điểm ánh sao xanh biến mất giữa trong phòng.
Sở Huyền mơ thấy Nhan Mộng Sinh chạm vào mặt mình và muốn hôn mình, vốn dĩ mọi thứ trong giấc mơ đều rất ngọt ngào, nhưng đột nhiên cảnh tượng thay đổi, khi anh mơ thấy họ bị chia cắt, lông mi của Sở Huyền run lên, một giọt nước mắt chảy xuống khóe mắt khẽ nhếch, từ từ trượt xuống gối, sau đó tỉnh lại.
Chờ khi tỉnh dậy, cậu cảm thấy mặt mình mát lạnh, đưa tay ra lau thì phát hiện mình đang khóc.
Sở Huyền ngồi dậy, bật đ.èn bên cạnh giường, ánh đ.èn vàng ấm áp chiếu sáng chiếc giường, ngồi một lúc, cậu quay đầu nhìn tấm rèm, bên kia tấm rèm có một ánh sáng trắng. Cậu bước ra khỏi giường, mở rèm ra, bên ngoài trời đã tờ mờ sáng.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tui-khoc-nho-thich-khoc-cua-vai-ac/2371839/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.