Ân Bạc lắng nghe giọng điệu ngạc nhiên của đối phương, sự chú ý của hắn vừa rồi là Sở Huyền và ký ức của hắn vừa rồi, hắn không nhìn thấy người liên lạc là ai, chỉ nghĩ đó là Từ Nhất Đằng, nhưng sau khi nghe xong câu cuối cùng hắn nhận ra rằng đối phương là Từ Nhất Đằng, lấy điện thoại ra khỏi tai, nhìn tên người liên lạc, Ân Giang Hà.
Hắn lại áp điện thoại lên tai, đầu dây bên kia vẫn lải nhải nói rằng hắn không nên chạm vào những thứ như vậy.
"Anh có chuyện gì sao?" Ân Bạc thật sự bị nói đến phiền, lạnh nhạt mà hồi hỏi.
Ân Giang Hà ở bên kia sửng sốt, Ân Bạc thậm chí còn không thèm xưng hô với hắn ta, trực tiếp hỏi, nhưng hắn chỉ khó hiểu trong một hai giây, "Em bị tai nạn xe à? Bây giờ em thế nào rồi? Anh nghe nói rằng đôi mắt của em đã hồi phục rồi."
"Ừ." Ân Bạc trả lời tất cả các câu hỏi của hắn chỉ bằng một từ.
Đối phương ngữ khí có chút vui vẻ, "Hiện tại em ở khách sạn nào, xong việc anh đi tìm em."
Ánh mắt của Ân Bạc luôn rơi vào tay phải của Sở Huyền hắn từ chối ngay lập tức, "Bây giờ tôi không có thời gian, tôi phải làm chính sự."
Ân Giang Hà vừa nghe, này cũng phải, súng lên đã lên đạn rồi còn bị hắn ngăn cản, "...... Em trai thân mến, đừng để vọ.ng xâm nhập vào đầu em nha."
Ân Bạc còn chưa nghe xong đã cúp máy, cái loại hỗn đản dâ.m đãng gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tui-khoc-nho-thich-khoc-cua-vai-ac/2371830/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.