Cho dù một cái bánh bao đối với người tu tiên mà nói là cái không thể cho vào bụng, ăn vào sẽ chỉ làm tạp chất trong cơ thể gia tăng.
Nhưng trong thời khắc này đối với Thẩm Thanh Nhất nó lại như mỹ vị nhân gian.
Một đường vừa đi vừa ăn cái bánh bao nóng hầm hập, chờ đến lúc trở lại tường ngoài của thư viện, Thẩm Thanh Nhất đã ăn xong cái bánh bao xoa xoa tay vào vạt áo.
Dọc theo bức tường phát hiện ra chỗ chuồng chó, lần thứ hai chui vào.
May là thân thể này nhỏ bé, lại gầy tong teo không có tí thịt nào.
Trở lại nơi ẩn nấp hẻo lánh buổi sáng.
Nơi giảng bài ở đại sảnh đã có vài người lục tục ngo ngoe trở về bàn.
Sau khi chờ tất cả mọi người đến đông đủ, thư đồng kia lại lần nữa bắt đầu dạy học.
Thời gian trôi qua thật nhanh, bầu trời đã tối dần.
Một ngày dạy học cuối cùng cũng chuẩn bị kết thúc.
Chờ sau khi lão giả cùng thư đồng rời đi, Thẩm Thanh Nhất mới yếu ớt hoàn hồn.
Đi tới thế giới xa lạ, không chỗ nương tựa, đối với việc cấp bách là học tập tri thức đã để nàng có chút mê mang.
Giờ phút này nhìn về phía chân trời mới phát hiện, sắc trời đã hơi tối.
Những đứa trẻ con khác đều là có người thân đưa đón hoặc là nhà ở không xa.
Mà nàng nếu đi theo hướng trở lại khu ngoài phía ngọn núi tạp dịch của Trạch Địa Tông cũng mất đến hai giờ rưỡi.
Chắc chắn rẳng lúc chưa đến nơi thì trời đã tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tu-tien-phao-hoi-nu-phoi-phia-sau/777313/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.