Chuyến tàu vừa mới chạy đến một hẻm núi có phong cảnh đẹp nhất, làn nước trước mặt trong veo, sóng nước dập dìu. Cây phong đỏ và ngân hạnh được trồng ở khắp đồi núi hai bên bờ sông, màu sắc rực rỡ.
Cao Dĩnh nghe xong lời nói của cô cũng kiềm lòng không đậu mà quay đầu lại nhìn. Cao Ninh luôn rất hiền lành và dịu dàng hiểu chuyện, thà để bản thân mình chịu khổ chứ không than thở mệt nhọc, cực kì kiên nhẫn.
“Tiểu Ninh, bố mẹ của cậu đối xử với cậu rất tốt đúng không?”
Cô ấy đoán rằng có lẽ cô được bố mẹ yêu thương, trong lòng cảm thấy an tâm, người ắt sẽ thay đổi.
“Ừm. Họ là bố mẹ tốt nhất trên thế giới này.” Cao Ninh cất bút vẽ, lấy máy chụp ảnh ra. Cô nở một nụ cười tươi, ánh dương khẽ chiếu rọi vào gương mặt ấy, vẽ ra một đường nét tuyệt đẹp.
“Vậy thì tốt rồi.” Cao Dĩnh vui thay người bạn của mình, chìa tay về phía cô: “Đưa máy ảnh cho tớ đi, phong cảnh đẹp như vậy đương nhiên phải có sự góp mặt của người đẹp rồi.”
“Ha ha, để tớ chụp cho cậu nha người đẹp Dĩnh!” Cao Ninh nhắm ống kính vào người cô ấy, hai người đứng trên boong thuyền nhìn nhau vui vẻ cười to.
Người trên chuyến tàu này không nhiều, lúc này có vài người đang đứng trên boong tàu ngắm cảnh, nhìn thấy hai cô gái đang cười cũng không tự chủ mà bị thu hút.
Cuộc hành trình trên chuyến tàu này kéo dài đến khi trời tối, vẫn luôn trời trong nắng ấm, thuận buồm xuôi gió. Đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tro-ly-nho-cua-anh-de-co-chap/1065216/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.