Nhà đại phu, Tiết Văn Hãn nghe đại phu nói thương thế của Tô Đậu Tử quá nặng, ông không chữa được cả người hắn nặng nề bất lực trầm xuống, hắn đành mặt dày mượn xe bò nhà đại phu, sau đó nhờ đại ca Trần gia đưa hắn cùng Tô Đậu Tử đi trấn trên.
Trên đường, Tiết Văn Hãn rốt cuộc có thời gian sửa sang lại mớ ký ức hỗn loạn đột nhiên xuất hiện trong đầu.
Căn cứ theo ký ức của nguyên thân, cùng với nửa quyển tiểu thuyết mới đọc tối hôm qua, cả những việc phát sinh vừa rồi đều giống y như đúc “Chuyện xưa tình tiết”.
Không khí thanh tân thoải mái, con đường đầy bùn đất xa lạ dưới xe bò.
Tiết Văn Hãn rốt cuộc chân thật rõ ràng nhận thức được --- hắn xuyên không, xuyên vào trong quyển sách đó, trở thành tên tra công cùng tên cùng họ kia, tên nhân tra khốn nạn ham ăn biếng làm, không bằng súc sinh.
Nói dễ nghe là tra công, nói thẳng ra là không bằng súc sinh. Còn sợ là xúc phạm súc sinh ấy chứ.
Người xưa có câu hổ dữ không ăn thịt con, hắn lại có thể trơ mắt nhìn Tô Đậu Tử sống sờ sờ bị Tô Ngũ Ngưu đánh chết, ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái.
Tuy rằng lúc trước Tô Nhật An do tới tuổi thành thân, sợ hãi bị quan phủ kéo đi quan xứng, thừa dịp hắn hôn mê, mạnh mẽ cùng hắn thành thân là Tô Nhật An không đúng.
Nhưng nếu lúc trước không phải Tô Nhật An cứu hắn thì Tiết Văn Hãn đã sớm đã chết không biết bao nhiêu lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tra-cong-sung-phu-lang/220147/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.