Nếu không có hệ thống.
An Dương sẽ bị thương và hôn mê trong bệnh viện vì tai nạn xe, rồi tỉnh lại vào ngày thứ ba, cảm thấy mình phúc lớn mạng lớn. Dưới sự chăm sóc của cha mẹ, anh trai và chị dâu, hắn vui vẻ trải qua một tháng nghỉ ốm, cuối cùng trở lại công ty làm việc.
Mọi thứ vẫn như bình thường, không có gì thay đổi.
Không có nỗi nhớ hồn bay phách lạc, cũng không có sự mất mát khắc cốt ghi tâm.
Kỷ lục hai mươi bốn năm độc thân của An Dương vẫn tiếp tục được làm mới từng ngày.
Lương Kỳ cũng vẫn tiếp tục không ngừng giúp hắn đi xem mắt.
Nhất định có thể gặp được người mình nguyện ý móc tim móc phổi để yêu đương.
An Dương đã nghĩ như vậy vào một buổi sáng đầy nắng.
Nếu không có hệ thống.
Dưới sự ép buộc của Ngụy Trì, Cố Vân Thanh lại một lần nữa bị phát sốt vào sáng sớm hôm đó, nếm trải hết áp bức và lăng nhục.
Cậu không còn muốn vùng vẫy hay chống cự, sốt cao khiến cậu mất hết sức lực, ngay cả suy nghĩ cũng không có sức.
Cậu cứ chết đi như vậy sao?
Cố Vân Thanh nghĩ.
Cứ chết đi như thế, cũng rất tốt.
Nhưng Ngụy Trì đã thuê bác sĩ gia đình, cũng báo cho bác sĩ gia đình hãy sử dụng các loại thuốc tốt nhất để điều trị cho Cố Vân Thanh.
Trước khi cơn sốt cao lắng xuống, Ngụy Trì vì chuyện của công ty mà sứt đầu mẻ trán.
Mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tra-cong-di-nguoc-kich-ban/2901531/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.