Hai người ngắm nhìn bầu trời rất lâu, đến lúc mơ màng, Tiêu Thu Nhiên vậy mà ngủ quên mất. Đông Phương Hạ Lãng thấy người bên cạnh sao lại im lặng quá liền xem thử. Lúc này hắn phát hiện ra y đã ngủ từ lúc nào rồi. Hắn khẽ mỉm cười, sau đó lấy áo ngoài của mình khoác lên cho Tiêu Thu Nhiên sợ y sẽ bị lạnh. Dù sao thân thể y cũng yếu ớt, không giống như hắn vô cùng khoẻ mạnh 
Thấy Tiêu Thu Nhiên ngủ ngon bên cạnh mình, Đông Phương Hạ Lãng cũng không làm ra hành động lớn, để y có thể an yên mà ngủ, không bị làm phiền. Buồn chán thì hắn tìm một chiếc lá xanh nhỏ xung quanh, lấy lá làm sáo mà thối ra những âm thanh trong veo 
Cho đến khi nhận ra tiếng vó ngựa từ xa đến, hắn mới ngưng lại. Người đến là Chu Thương Bách. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Chu Thương Bách vẻ mặt không vui. Tiêu Thu Nhiên gối đầu lên đùi của Đông Phương Hạ Lãng còn, Đông Phương Hạ Lãng thì đang ung dung thổi sáo lá. Hai người dù thân phận đều là hoàng tử nhưng nhìn thế nào cũng không hợp phép tắc, còn có hai người không phải quá thân thiết rồi sao 
Tiêu Thu Nhiên bị tiếng võ ngựa làm cho giật mình, y lúc này mở mắt thì liền đập vào mắt là dung mạo của Đông Phương Hạ Lãng, lúc này y mới nhận ra y vậy mà gối đầu lên đùi Đông Phương Hạ Lãng từ lúc nào, y vội vàng ngồi dậy tránh thoát. Sắc mặt Đông Phương Hạ Lãng liền không vui, hắn khó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-vuong-gia-bi-ghet-bo/3688010/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.