Đoạn đường càng đi càng tối, không có ánh đèn, lúc này Đông Phương Hạ Lãng loáng thoáng nghe được mùi tanh, là mùi máu tanh. Hắn lập tức đề phòng, truỷ thủ giấu trong người cũng lấy ra. Lúc nãy hắn đến chỗ của Tiêu Thu Nhiên chỉ mang theo mỗi chuy thủ, vũ khí khác đều không mang theo 
Vị công công phía trước đã bắt đầu có chút run sợ không dám bước tiếp nhưng sau đó chưa kịp quay đầu bỏ chạy thì đã bị một sinh vật lớn lao đến táp một phát. Đông Phương Hạ Lãng đấy Tiêu Thu Nhiên về phía sau lưng mình, hắn chăn trước mặt y để bảo vệ cho y 
Xung quanh họ hiện lên những cặp mắt phát sáng trong bóng tối, mùi máu tanh càng nồng đậm hơn. Tiêu Thu Nhiên mơ hồ nhìn thấy được những đôi mắt sáng trong bóng tối kia là thứ gì. Chính xác chính là sói, là một đàn sói. Một đàn sói xuất hiện ở trong khu lều trại. Hay đúng hơn có thể tên thái giám kia đã dẫn y và Đông Phương Hạ Lãng đến bên ngoài lều trại rồi 
Đông Phương Hạ Lãng nắm chặt chuỷ thủ, nếu là một con sói, hắn còn có thể dùng chủỷ thủ đối phó nhưng một đàn sói, hắn không thể vừa bảo vệ Tiêu Thu Nhiên vừa chiến đấu được. Bây giờ e là chỉ có thể cố gắng cầm cự sau đó đợi cứu viện 
"Ngươi có mang theo thứ gì để phát ra tín hiệu không ngũ điện hạ" 
Đông Phương Hạ Lãng hỏi y, Tiêu Thu Nhiên gật đầu, lúc nãy vừa hay y có mang theo pháo hiệu. Đông Phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-vuong-gia-bi-ghet-bo/3688008/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.