Hội săn nhanh chóng đến, bãi săn cách kinh thành mấy trăm dặm, cả một đoạn đường đi đến bãi săn đều ngồi trên xe ngựa, Tiêu Thu Nhiên muốn ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài chỉ có thể ngắm nhìn sau màn che của xe ngựa. Y đã có thể cưỡi ngựa trở lại nhưng vì tránh để người khác chú ý, y vẫn tỏ ra bộ dạng yếu ớt bệnh tật để không ai nhìn đến y cả 
Chỉ có mỗi Đông Phương Hạ Lãng là không hiểu thế nào mà không ở xe ngựa của bản thân cũng không chịu cưỡi ngựa mà chạy sang xe ngựa của y, nằng nặc đòi ngồi cùng y, cũng may không có nhiều người chú ý, Đông Phương Hạ Lãng thành công leo lên chung một chiếc xe ngựa với Tiêu Thu Nhiên 
Trên đường đi đến bãi săn, Chu Thương Bách cũng có đến chỗ xe ngựa của y để chào hỏi một chút, y cũng có đôi phần khách sáo với nam chính, nhưng Đông Phương Hạ Lãng lại tỏ ra thân thiết, khiến Tiêu Thu Nhiên tò mò, hai người này thật sự xem nhau là huynh đệ bằng hữu sao 
Có điều cảnh tượng này vô tình được Ly Quý phi chú ý, trong đầu bà ta liền suy nghĩ đến cách để khiến Hoàng Đế đẩy Tiêu Thu Nhiên khỏi cung, cũng không có tư cách tranh hoàng vị với Tiêu Ôn Hạ nữa 
Ly Quý phi nở nụ cười đắc ý sau đó để cho cung nữ bên cạnh chú ý nhất cử nhất động của Tiêu Thu Nhiên và Chu 
Thương Bách 
Cuối cùng cũng đến bãi săn, Tiêu Thu Nhiên bước xuống xe ngựa trước trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-vuong-gia-bi-ghet-bo/3688003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.