Tiêu Thu Nhiên nhìn muội muội quỳ ở đó đã được nửa ngày, cũng may Quân lão hầu tiến cung, được Hòng Đế chịu gặp và bàn bạc, không biết Quân lão hầu đã nói gì nhưng sau cùng Hoàng Đế vẫn ra chiếu chỉ chấp thuận, còn gọi Tiêu Thanh Hân vào trong điện rất lâu 
Tiêu Thu Nhiên vẫn ở bên ngoài đợi, cực kỳ lo lắng, đến khi nhìn thấy muội muội đi ra với ý cười trong mắt, y liền hiểu được Hoàng Thượng đã chấp thuận chuyện này. Quân lão hầu đã mấy năm mới quay về kinh thành, nhìn thấy cháu trai rất vui mừng nhưng cũng không thể lập tức đến trò chuyện, nơi này vẫn là cung điện của Hoàng Đế, nhất cứ nhất động đều bị để mắt, chỉ đành kiềm nén nhớ mong cháu trai lại 
Tiêu Thanh Hân nhìn thấy hoàng huynh liền lao đến 
“Hoàng huynh, muội rất nhớ huynh” 
Tiêu Thu Nhiên đón lấy Tiêu Thanh Hân đang chạy ào vào lòng mình, muội muội đã cao lên không ít rồi, rất giống mẫu hậu 
“Lung nhi ngoan, huynh cũng nhớ muội” 
Tiêu Thanh Hân có phần rưng rưng, đã lâu không nhìn thấy hoàng huynh, thế mà hoàng huynh so với lúc trước còn ốm hơn nữa 
“Muội có rất nhiều chuyện muốn nói với huynh” 
Tiêu Thu Nhiên gật đầu 
“Nơi này không tiện nói chuyện, đến chỗ của huynh đi” 
Quân lão hầu thấy vậy cũng lên tiếng 
“Lân nhi, Lung nhi hai con cứ đi trước, ngoại gia gia còn có việc sẽ cùng các con trò chuyện sau” 
Tiêu Thu Nhiên gật đầu với người sau đó dẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-vuong-gia-bi-ghet-bo/3687992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.