Cuộc trò chuyện kéo dài tối, lúc này Hoàng Thượng cũng bãi giá đến cung của Hoàng Hậu. Nhìn thấy Hoàng Hậu và Lão Hầu gia cùng với đại tướng quân, Hoàng Đế liền mỉm cười 
“Tham kiến Hoàng Thượng” 
Lão Hầu gia và Quân đại tướng quân hành lễ 
“Ái khanh miễn lễ, không cần câu nệ như vậy, một người là quốc trượng, một người là quốc cửu của trẫm, không cần phải đa lễ như vậy, đều là người cùng một nhà” 
Hoàng Đế mỉm cười, nhìn thấy Tiêu Thu Nhiên đang được Lão hầu gia bế liền đưa tay gọi y đến 
“Nhiên nhi, đến đây với phụ hoàng” 
Tiêu Thu Nhiên liền bước đến, quả thật y có chút buồn ngủ a, cho dù trí não của người lớn nhưng cơ thể vẫn là của một đứa trẻ, y không thể nào chịu được việc thời gian mà không nghỉ ngơi 
“Phụ hoàng” 
Hoàng Thượng bế lấy Tiêu Thu Nhiên sau đó liền ngồi xuống ghế ở chính điện, Hoàng Hậu ngồi bên cạnh, không khí hiện tại xem như hoà hoãn 
“Lần này Quân hầu gia trở về nên thường xuyên vào cung gặp Hoàng Hậu, nàng và ái khanh đã nhiều năm không gặp hơn nữa nếu có ái khanh chỉ dạy cho Nhiên nhi cưỡi ngựa bắn cung về sau, trẫm cũng an tâm” 
“Thần không dám làm phiền nương nương cùng Hoàng Thượng nhưng thần nhất định sẽ không phụ lòng Hoàng Thượng, chỉ dạy tốt cho ngũ hoàng tử” 
Không khí trò chuyện ngày hôm đó không biết là qua bao lâu nhưng Tiêu Thu Nhiên đã không còn gượng nỗi mà ngủ thiếp đi 
Tiểu hoàng tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-vuong-gia-bi-ghet-bo/3687981/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.