Thẩm Hoài còn có Tiểu Bảo bọn họ ở một năm trước đã rời Thượng Hải, đi Macao.  Đương nhiên Thẩm Hoài qua bên kia tự nhiên có lý của hắn.  Tuy con người Thẩm Hoài trên phương diện quan hệ nam nữ không đáng tin nhưng xét ở một số chuyện lại làm vô cùng tốt. Bởi vì liên quan đến một số chính sách nên kinh tế bên này chưa thể phát triển mạnh hơn. Hắn ở bên kia lại có thể thành thạo lợi dụng kiến thức chuyên nghiệp của mình để mở rộng việc kinh doanh.  Dù làm chuyện gì thì tiền vẫn luôn đóng vai trò quan trọng nhất.  Đồng dạng, bên này trung chuyển vật tư nhiều nên cũng trở thành nhân tố vô cùng có lợi.  Thế nên Thẩm Hoài đi.  Chuyện này bọn cô đều biết.  Khúc Tiểu Tây và Túc Bạch đã sớm quyết định muốn tới Trùng Khánh cũng bởi vì cha con Thẩm Hoài đi Ma Cao. Bọn cô cứ mãi suy tính cuối cùng quyết định tới bên kia. Cũng không phải muốn đi đầu quân cho Thẩm Hoài mà bởi Khúc Tiểu Tây biết bên kia sẽ phát triển đến đâu nên cô muốn sống an ổn một chút.  Nếu như bọn cô chuyển đến trùng Khánh sẽ không thiếu còn phải lăn lộn một phen.  Thay vì thế không bằng trực tiếp dọn đến chỗ tương đối yên ổn.  Một ngày cuối cùng này sắp chia ly nên mọi người đều có chút cô đơn. Dù sao vẫn luôn luyến tiếc.  Dĩ nhiên cũng có ngoại lệ.  Thằng nhóc miệng còn hôi sữa đại khái cảm nhận được mọi người muốn ra ngoài nên cứ luôn kêu gọi duỗi cánh tay nhỏ múa may, cười đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666596/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.