Khúc Tiểu Tây: "Tới, cho em."  Người làm mẹ không chút do dự đem nhóc con giao ra đi.  Cô đem con trai giao cho Tiểu Bắc, ngay sau đó lắc lắc cánh tay: "Nhóc thối này tối hôm qua lại không chịu ngoan ngoãn ngủ."  "Bánh trôi nhỏ của chúng ta rõ ràng rất ngoan nhỉ?" Làm cậu không thích nghe thế đâu, Tiểu Đông ra ngoài hóng được một câu như vậy lập tức phản bác.  Tiểu Đông duỗi tay: "Đưa Bánh trôi nhỏ cho anh."  Tiểu Bắc: "Không!"  Chợt lóe một cách, né tránh Tiểu Đông.  Tiểu Đông: "…… Em càng lớn càng không đáng yêu."  Tiểu Bắc thực kiên định: "Đáng yêu hay không đáng yêu gì cũng không đem Bánh trôi nhỏ cho anh."  Cậu ôm Bánh trôi nhỏ "Trôi đi", Bánh trôi nhỏ lập tức khanh khách cười.  Nhóc con này còn cho rằng cùng cậu chơi đùa nữa.  Tiểu Bắc: "Ai nha nha, Bánh trôi nhỏ của chúng ta cười nè. Bánh trôi nhỏ thích em nhất."  Cậu đánh lắc lư lắc lư làm nhóc con cười càng vui sướng.  Tiểu Đông ghen ghét ra mặt: "Em là đồ quỷ tâm cơ."  Khúc Tiểu Tây bật cười: "Hai người mau ngồi xuống ăn cơm đi không nguội hết bây giờ."  Khúc Tiểu Tây nói xong, hai người đều ngồi xuống, Bánh trôi nhỏ hình như còn chưa chơi đủ, rầm rì hai tiếng. Tiểu Bắc ôm nhóc, nhẹ nhàng rung chân, nhóc con quả nhiên lại vui vẻ.  Cả nhà chỉ có một bé con như vậy, tất cả đều muốn tranh đoạt muốn sủng đó!  "Đồ đạc hai người thu dọn thế nào rồi?" Khúc Tiểu Tây hỏi.  Tiểu Đông: "Đều gần xong rồi."  Tiểu Bắc phụ họa: "Em bên này cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666594/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.