Hai anh em kề vai sát cánh về phòng, Tiểu Đông nói: "Thật ra chúng ta cũng không cần nghĩ nhiều. Dù sao em gái cũng sẽ không vì ý nghĩ của hai ta mà thay đổi. Em gái cũng sẽ không vì thầy Túc mà bỏ rơi chúng ta. Chúng ta vẫn là người một nhà. Lại nói, thầy Túc so với người ngoài còn tốt hơn nhiều."  Tiểu Đông nói lời có đạo lý như vậy khiến Tiểu Bắc khiếp sợ nhìn cậu mà rằng: "Anh, anh thật sự rất sáng suốt đó."  c* cậu vừa rồi còn có chút rối rắm, chỉ trong nháy mắt đã thấy anh trai mình nói không sai.  Không sai một chút nào.  Tóm lại chị cũng đâu phải không cần hai người.  Thế nên chị với thầy Túc yêu đương hình như cũng không phải không thể tiếp thu được.  Tuy c* cậu thực sự không muốn thầy Túc làm anh rể mình, à không, c* cậu hẳn không muốn bất cứ ai làm anh rể mình mới đúng. Chính là nếu nói thì chị nhất định sẽ phải gả chồng, c* cậu lại thấy thầy Túc so với những người khác mạnh hơn nhiều.  Những người ngoài đó còn chẳng biết lòng dạ thế nào đâu.  Như vậy xem ra thầy Túc còn rất đáng tin.  So sánh với những người khác, giờ nhìn lại mới thấy thầy túc tương đối tốt.  Quả nhiên, đáng sợ nhất vẫn là hai chữ 'tương đối', Tiểu Bắc: "Anh à, em phát hiện ra anh thật sự rất lợi hại đấy, nói cực kỳ cực kỳ có đạo lý, em còn chưa nghĩ đến đâu"  Tiểu Đông thẹn thùng cười cười nói: "Em gái cũng đã 18 rồi, dù thế nào đi chăng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666563/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.