Bọn cô tiêu nhiều tiền như vậy nên đã yêu cầu dùng xe tải chở đến. Như thế cũng đủ để biết mua nhiều như thế nào. Khúc Tiểu Tây và Túc Bạch gần như đã mua rỗng cửa hàng nhà người ta. Khúc Tiểu Tây kêu: "Hai người cũng tới hoá vàng mã đi chứ." Ba người ghé vào cùng nhau, thiêu rất nhiều rất nhiều đồ, Khúc Tiểu Tây trong lòng yên lặng nói: "Con có thể xuyên qua thời không đến đây, con tin rằng trên đời này luôn có những chuyện huyền diệu khó có thể giải thích bằng lời. Con tin rằng hai người nhất định biết con không phải con gái hai người nuôi từ nhỏ đến lớn. Con là cô ấy, lại cũng không phải là cô ấy. Thế nhưng con biết mình nhất định là con gái của hai người, có lẽ do con đã quên mất trước kia, con không biết nhưng chắc chắn hai người đều biết, có đúng không?" Khúc Tiểu Tây không thể nói ra nhưng lại không ngại tự mình nghĩ trong lòng. Cô nói: "Con đến từ tương lai nên biết rất nhiều chuyện. Thế cục sau này có thể sẽ không còn được như bây giờ nữa. Vì sao còn đại khái cũng không dễ quay trở lại Phụng Thiên. Thế nhưng dù bọn con ở nơi nào cũng sẽ không quên hai người. Ngày lễ ngày Tết hai người hãy đến tìm chúng con nhé. Dù hai người có ở đây không, con biết hai người nhất định đã nghe thấy." Khúc Tiểu Tây sai nhóc em: "Chúng ta cùng nhau đem cái căn phòng này đốt luôn." Khúc Tiểu Tây cảm giác được dòng khí nóng hầm hập, lại nói: "Cẩn thận một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666560/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.