Trần biên tập: "Bởi vì chờ phim đấy, họ tính chờ phim chiếu rạp xong, nói cách khác sợ liên luỵ đến bán vé chiếu phim."  Khúc Tiểu Tây vỗ đầu: "Đúng đúng đúng, còn có thể do chuyện này."  Là cô l* m*ng rồi.  Trần biên tập tò mò nhìn cô, hỏi: "Cháu biết?"  Khúc Tiểu Tây thầm nghĩ bản thân nói lỡ, rồi lại lập tức đáp: "Đương nhiên rồi, Xưởng điện ảnh đấy thôi! Lê quản lý đã nhắc qua vài lần."  Trần biên tập gật đầu: "Chú cũng nghe cậu ta nhắc mãi. Thấy bảo để quay bộ này bên kia đầu tư không ít đâu. Kể cả bên xã báo hay bên công ty điện ảnh, chỗ nào mà không dính líu một chút, chỉ cần biết chuyện thì làm sao dám làm chuyện gây lỗ vốn được. Cho nên họ vẫn luôn cố gắng kéo dài. Chẳng qua chú đánh giá nhanh thôi. Chú nghe nói phim 10 ngày sau sẽ chiếu, chiếu trong vòng 3 tháng."  Khúc Tiểu Tây cảm khái: "Còn hơn ba tháng, chú cảm thấy nhanh?"  Trần biên tập lắc đầu: "Cháu quả nhiên vẫn không hiểu. Họ sẽ không chờ phim hạ màn, chắc hẳn khi chiếu được từ nửa tháng đến một tháng sẽ trực tiếp đăng nốt kết cục. Có kết cục sẽ càng xúc tiến tốc độ bán vé ở rạp chiếu phim."  Khúc Tiểu Tây: "Vậy họ sẽ không sợ gặp phiền toái?"  Trần biên tập: "Phiền toái nhỏ thôi, lại không phải họa lớn. Lại nói phiền toái nhỏ này có thể đổi về bao nhiêu tiền? Họ dĩ nhiên thấy đáng giá hơn rồi."  Khúc Tiểu Tây không thể tưởng tượng mà nhìn Trần biên tập, nói: "Cháu thấy đây không giống như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666513/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.