Khúc Tiểu Tây ôm hoa về nhà, đến cổng đã thấy mẹ Vương và mẹ Hứa ngồi trong sân gọt khoai tây. Khúc Tiểu Tây đưa mỗi người một cành hoa: "Hoa tươi tặng mỹ nhân." Mẹ Vương: "!!!" Mẹ Hứa: "!!!" Cuộc đời lần đầu tiên, có người tặng hoa cho các bà, các bà không thể tưởng tượng nhìn Khúc Tiểu Tây, ngốc đơ như tượng điêu khắc. Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Cầm nha." Hai người ngốc ngốc nhìn Khúc Tiểu Tây, vẫn chưa phản ứng kịp. Ai bảo sống cả đời, tới tuổi này rồi mà bọn bà đã từng được nhận quà như vầy đâu! Lam tiểu thư ngó qua cửa sổ tầng hai, thích chí nói "Tiểu Tây à, em đừng dọa hai người họ." Khúc Tiểu Tây: "Chị chờ em nha." Cô lên lầu, nói: "Lam tiểu thư với lam sắc yêu cơ, càng hợp đó." Cô đưa một cành hoa cho Lam tiểu thư, Lam tiểu thư vui vẻ nhận lấy: "Thật đẹp quá đi." Chị biết thân phận Khúc Tiểu Tây, nói: "Không nghĩ tới hôm nay đã có người làm ra rồi." Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Chuyện tốt mà." "Chị." Giọng nói hơi khàn vang lên, Khúc Tiểu Tây vừa thấy, kinh ngạc: "Ý, Tiểu Nha, em hôm nay không đi võ quán à?" Tiểu Nha từ phía sau Lam tiểu thư lén lút thò người qua, giọng nói khản đặc. Lam tiểu thư xoa xoa đầu con gái: "Không phải thời tiết sang thu có chút lạnh hay sao? Con bé không kịp thích ứng nên không may bị cảm. Hôm nay chị không cho nó đi học nữa." Khúc Tiểu Tây tiếp tục lời khen cũ: "Tiểu mỹ nữ, tặng cho em, hy vọng em sớm ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666476/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.