Ai nghe thấy tiền mà không sáng mắt? Dù cụ thể chuyện như thế nào, hắn ta còn chưa làm rõ nhưng cũng không ngại việc phải khách khách khí khí đôi chút tìm hiểu. Khúc Tiểu Tây uống liên tiếp hai ly. Mắt thấy cô nhóc bắt đầu tự rót rượu cho mình, Thẩm Hoài là người phản ứng đầu tiên. Những kẻ khác không biết tửu lượng của cô ra sao chứ hắn ta còn không biết à? Người gan lớn như hắn ta mà thỉnh thoảng còn mơ thấy ác mộng, mơ thấy bỗng nhiên cô kể chuyện ma rồi đột ngột ngẩng mặt lên. Thật mẹ nó đủ dọa người. Tóm lại, Thẩm Hoài không chút do dự mở miệng: "Đừng uống." Khúc Tiểu Tây: "Vì sao? Tôi thật sự không sao đâu." Thẩm Hoài xoa xoa huyệt Thái Dương, đang muốn nói cái gì, Tiểu Bảo mở miệng: "Ba, chị sẽ không uống say, kể cả uống say, bọn con cũng sẽ chăm sóc chị ấy." Cậu không phải trẻ con, cũng đã biết chút ít chuyện trai gái. Có điều, mấy người ở đây, dù là ai cũng đừng mơ bắt nạt chị, chị muốn uống rượu thì cứ cho chị uống là được. Thẩm Hoài: "Mi câm miệng cho cha." Tiểu Bảo không phục: "Cha sợ nghe chuyện ma thì có!" Thẩm Hoài: "……" Nếu này đây không phải con trai ruột, hắn ta liền đánh người. Hắn ta nghiêm túc nói: "Chị con là con gái đó." Tiểu Bảo: "Chị ấy vốn không phải con trai mà." Thẩm Hoài: "……" Một ngày nào đó, hắn ta sẽ bị thằng con trai ruột quý báu này làm tức chết. Khúc Tiểu Tây nhìn mấy người bọn họ, cười khanh khách, cô cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666451/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.