Hiện tại cô được tiếng chăm sóc gia đình nhưng hai người họ không phải không làm gì cả. Gia sản trong nhà cũng có một phần của họ. Kể cả bây giờ có tiền cô cũng không lấy ra, không nói trước mặt người khác. Dù đó là Lam tiểu thư có quan hệ không tồi, Khúc Tiểu Tây cũng không lắm mồm mà khoe mẽ. Lời nào nên nói, lúc nào không nên nói, khi nào cần phải tỏ ra yếu thế, cô đều rõ ràng. Như bây giờ, cần phải thể hiện sự yếu thế của mình. "Em không định kết hôn trong mấy năm gần đây." Khúc Tiểu Tây nhẹ giọng nói, cô rót nước thêm vào ấm trà, nói: "Lại nói, nếu may mắn gặp được người tốt còn đỡ. Nếu xui xẻo gặp vào kẻ xấu thì sao? Em không dám nói mình hỏa nhãn kim tinh để có thể 100% tìm được người tốt." Lam tiểu thư: "Em nói như vậy cũng không sai." "Dĩ nhiên rồi, nếu có ý đồ lừa dối thì đừng nói là em, kể cả những người phụ nữ có kiến thức rộng rãi cũng chưa chắc không bị lừa. Thế nên em không tiếp xúc là tốt nhất." Cô đưa tách trà cho Lam tiểu thư: "Chị nghĩ em, nhỡ dẫn sói vào nhà thì làm sao bây giờ?" Lam tiểu thư suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý. "Em nói như vậy cũng đúng. Không phải nhiều năm như vậy chị cũng không tìm người nào đấy thôi, phần lớn cũng do sợ không tìm được người đáng tin cậy. Rồi nhỡ không may bao nhiêu tiền mình vất vả tích cóp, bản thân không dám tiêu lại mất trắng." "Phải đó, phải đó." Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666435/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.