Đỗ Bách Tề: "Không bằng giữa trưa cùng nhau ăn một bữa cơm?" Hắn chân thành mời, đại khái lần này đứng gần hơn, Khúc Tiểu Tây lập tức cảm giác được không khí quanh Đào Mạn Xuân trong nháy mắt lạnh xuống. Cực kỳ rõ ràng. Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Hôm nay chỉ sợ không được. Chút nữa tôi còn có việc." Khúc Tiểu Tây từ trong túi lấy máy ảnh ra lắc lắc một chút, nói: "Hôm nay tôi phải chụp một nhà hàng cho Họa báo Yogurt, mọi người đi cùng nhau nhất định ăn không ngon." Đỗ Bách Tề: "Không sao." Khúc Tiểu Tây: "A?" Ngài nghe không ra tui đang cự tuyệt sao? Đỗ Bách Tề nhìn Khúc Tiểu Tây, mỉm cười: "Vừa lúc tôi đối với cái này có chút tò mò." Khúc Tiểu Tây: "???" Đào Mạn Xuân đứng một bên lập tức: "Đúng rồi, chúng ta đều hiếm khi gặp nhau! Không bằng cùng nhau đi." Khúc Tiểu Tây: "Được rồi." Hai người này hình như đều không nghe ra người ta đang muốn từ chối hả? Cô hôm nay mình ra cửa chắc không xem lịch, chọn ngày thật chẳng ra sao. Khúc Tiểu Tây: "Vậy chờ một chút rồi chúng ta cùng nhau đi?" Đỗ Bách Tề: "Được." Hắn cố gắng biểu hiện hiện ý của mình nhưng đôi mắt nhỏ trông khá hung dữ, lúc cười rộ lên đều cảm thấy rợn người, ngược lại còn khiến người ta thêm phần cảnh giác. Khúc Tiểu Tây mặt nghiêm trang: "Vậy đi thôi!" Tiểu Đông: "Em không phải muốn mua đồng hồ sao?" Hiện trường một giây an tĩnh, Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Bọn tôi chỉ muốn nhìn một cái." Cô cũng không thể mua đồ trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665676/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.