Sáng sớm ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi. Hôm nay Khúc Tiểu Tây xuống lầu sớm một chút, vừa mới ra khỏi khu nhà đã thấy có một người phụ nữ vóc dáng cao gầy, khung xương lớn, đầu trùm khăn kín mít, che mũi miệng đi đến trước mặt. Khúc Tiểu Tây hơi hơi nhíu mày, né người, ấy vậy mà người nọ lại chặn cô. Khúc Tiểu Tây đang muốn nói thì bỗng nghe người nọ đè thấp giọng mở miệng: "Cô Cao, chú là Trần biên tập đây." Khúc Tiểu Tây: "!!!" Cô tỉ mỉ đánh giá, a má ơi, Trần biên tập thật kìa. Sao Trần biên tập lại trang điểm thành cái dạng này? Cô ho khan một tiếng nói: "Chú đi theo cháu." Cô đưa Trần biên tập lên lầu về nhà mình. Vừa lúc gặp được Túc Bạch, Túc Bạch nhìn thẳng Trần biên tập, mày nhăn có thể kẹp chết ruồi. Ánh mắt nhìn Trần biên tập có chút không tốt. Đương nhiên, kẻ lén lút giả trang thế này, ai mà không cảnh giác cho được. Anh nhìn về phía Khúc Tiểu Tây, nói: "Cần anh giúp không?" Khúc Tiểu Tây lắc đầu, nói: "Không cần, đây là bạn em." Túc Bạch lại nhìn thoáng qua gã b**n th** trước mặt, nhấp môi nói: "Được rồi." Trần Biên tập thấy mình quá thảm, bản thân là người làm công tác văn hóa, giờ vì trốn đám người không đứng đám kia mà phải làm trò này. Người ta nhìn ông đều dùng ánh mắt hoài nghi, ghét bỏ. Ông khổ quá mà!!! Không chỗ dung thân a. Khúc Tiểu Tây dẫn Trần biên tập vào nhà. Tiểu Đông: "Má ơi!" Tiểu Bắc: "Giết!" Khúc Tiểu Tây vội cản: "Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665662/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.