Có lẽ…… Hắn lập tức đứng lên, nắm chặt nắm tay.  Có lẽ, Thường Hoan Hỉ, có lẽ cô thông qua phương thức riêng để chỉ điểm cho hắn?  Rất có khả năng đó!  Người tốt như cô sao có thể nói nặng lời như vậy? Chắc chắn có nguyên nhân khác. Nói không chừng cô muốn thông qua phê bình để giáo dục hắn khiến hắn hiểu rõ, kể cả người ta có chiều chuộng, nịnh nọt hắn đến đâu cũng không nhất định đều thích hắn.  Thông qua phương thức như vậy, nhắc nhở hắn.  Đúng, đúng, nhất định là như thế.  Hắn nói mà, tiểu nữ thần sao có thể lạnh nhạt như vậy?  Tuyệt đối không có khả năng!  Mọi việc đều có nguyên nhân, cô nhất định là vì thế.  A a a, hắn nói mà, tiểu nữ thần là người tốt, cực kỳ tốt, sao có thể ghét bỏ hắn được? Chỉ có những người tâm địa xấu xa mới không thích hắn. Nữ thần của hắn sẽ không như vậy.  Vu Mãnh lập tức lên tinh thần, cảm thấy mình còn có thể chiến đấu thêm một trăm năm.  Đúng vậy, hắn có thể!  Chính là… tiểu nữ thần vì sao muốn chỉ điểm hắn?  Vì sao không nói thẳng?  Vu Mãnh cảm thấy có chút khó hiểu.  Chẳng lẽ đây là thói quen của người làm công tác văn hoá? Nói chuyện thích cong quẹo 180 vòng? Đúng, có khả năng! Rất có khả năng!  Hơn nữa có cái gì so với cái này khiến ký ức người ta khắc sâu hơn nữa?  Vu Mãnh cắn nắm tay: "A a a, thật là người tốt."  Khúc Tiểu Tây tự nhiên bị phát thẻ người tốt giờ đang ngáp một cái. Cô ngẩng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663219/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.