Khúc Tiểu Tây: "Tôi là Sailor Moon, tôi yêu chính nghĩa, hóa thân." Bà Bàng: "……" Khúc Tiểu Tây nấc một cái, một mùi rượu nồng nặc bay ra. Bà Bàng: "Cháu uống say hả?" Khúc Tiểu Tây: "Nói bậy! Cháu mới không say!" Cô xoay người: "Cháu phải về nhà, lần sau chúng ta cùng nhau nghe kể chuyện, gọi cả dì nhá! Mẹ Hứa nói cháu kể hay lắm." Bà Bàng móc móc lỗ tai: "Gì?" Khúc Tiểu Tây không giải thích, xua xua tay, nói: "Về nhà ngủ." Cô bổ sung: "Cháu mệt rồi." Khúc Tiểu Tây rất nhanh đã về tới nhà, cô vừa vào cửa đã nhìn thấy anh trai ngủ dậy. Khúc Tiểu Tây bèn đặt bữa sáng lên bàn rồi nói: "Tiểu Đông, anh ăn bữa sáng đi, em đi ngủ một lát." Tiểu Đông lo lắng: "Em gái, em không có việc gì chứ?" Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Em thì có chuyện gì được, mọi người lại không tin em. Em ngàn ly không say." Tiểu Đông: "Anh tin em." Khúc Tiểu Tây: "Vậy đúng rồi!" Cô quay về phòng, một đêm không ngủ nên chăn đệm có chút lạnh lẽo. Cô kéo chăn, đá bay giày rồi chui cả người vào trong. Trong chăn tối om, cô đột nhiên cong khóe môi, không tiếng động bật cười. Chỉ một lát sau đã ngủ mất. Ba bé trai ngồi ở phòng khách ăn cơm sáng. Tiểu Bắc bịch bịch đi đến trước cửa phòng Khúc Tiểu Tây, nhẹ nhàng mở cửa ra, nhìn thấy chị mình cuộn tròn thành hình cầu, ngủ ngon lành, cuối cùng nhóc cũng yên tâm. Nhóc trở lại phòng khách, rón ra rón rén: "Chị đi ngủ rồi." Tiểu Đông nghiêm trang: "Chị em buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663211/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.