Đỗ Tiểu Ngũ ngẩng đầu nói: "Lúc em ở nhà cô ấy có nhìn thấy một bé trai, khoảng mười mấy tuổi. Em nghe bọn họ gọi nó là Tiểu Bảo."  "Có vấn đề gì à?" Sư gia đã mở miệng.  "Nó rất giống với ảnh chụp của Thẩm Án Hoài."  Vừa nghe thế ý cười của Đỗ Bách Tề đã rút đi vài phần, nói: "Thẩm Án Hoài?"  Đỗ Tiểu Ngũ gật đầu: "Đúng vậy, em không dám khẳng định hoàn toàn nhưng rất giống. Hơn nữa nó còn có khẩu âm phương Bắc nữa."  Đỗ Bách Tề ánh mắt tối lại, ra lệnh: "Chú đi điều tra kỹ càng tỉ mỉ một chút xem sao."  Đỗ Tiểu Ngũ: "Vâng."  Hắn chần chờ một chút khiến Đỗ Bách Tề nhạy bén nhìn ra, hỏi: "Còn có chuyện gì?"  "Bọn họ chắc không phải họ Cao."  Đỗ Bách Tề cười nhạo một tiếng, nói: "Anh đã sớm đoán được, vậy chú nói cô nàng họ gì?"  Đỗ Tiểu Ngũ lắc đầu: "Em không biết, Cao tiểu thư luôn gọi anh em mình là Tiểu Đông, Tiểu Bắc mà không xưng hô thêm họ. Hôm nay lúc Lê quản lý gọi Cao Tiểu Bắc cũng ở trong phòng, em phát hiện ra Tiểu Bắc không phản ứng chút nào. Thằng nhóc trước tiên không phản ứng với người gọi nó. Thật ra trẻ con không nhớ tên khai sinh của mình cũng không khiến người ta thấy lạ. Thế nhưng tên nó đâu có phức tạp. Hơn nữa tên nhóc Tiểu Bắc này lại khôn khéo như con khỉ con. Làm sao nó có thể không biết có người gọi nó? Cho nên lúc ấy em đã cảm thấy nó nhất định không phải họ Cao, hơn nữa ngày thường cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663177/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.