Khúc nhạc đệm như vậy Khúc Tiểu Tây không để trong lòng. Dù có bị người ta nhận ra, cô cũng không lo. Bây giờ bọn cô với trước kia không giống nhau. Như cách nói của Nguyễn Đình thì tính cách cô cùng với Khúc Tri Thiền khác nhau một trời một vực. Nếu chỉ vin vào cớ diện mạo thì không thể khẳng định cô nhất định là Khúc Tri Thiền được. Cô cúi đầu xuống, yên lòng. Mấy ngày năm mới trải qua rất nhanh. Mặc kệ ăn Tết hay không, lúc nào đám nhỏ vẫn là người vui vẻ nhất. Mấy ngày này, Tiểu Đông với Tiểu Bắc chơi đến điên rồi, hôm nào cũng vui sướng phấn chấn như lên trời đến nơi. Thành thử ra Khúc Tiểu Tây mỗi ngày cũng đi theo nhảy nhót lung tung khắp nơi. Bản thân cô ở tuổi này thật ra vẫn khá vất vả nhưng lại có lạc thú riêng. Dưới sự trợ giúp của Khúc Tiểu Tây, đám nhỏ có thêm trò chơi mới. Mọi người từ 29 tháng chạp vẫn luôn chơi không ngừng nghỉ đến tận mùng 7 mùng 8 mới bắt đầu quay trở về công việc. Thời gian của Khúc Tiểu Tây lại khá tùy ý nên vẫn chưa bắt đầu viết bài tiếp. Không ngờ lại có người tìm đến tận cửa. Lê quản lý tới cửa, để tuyên truyền đầu năm mà gã buộc phải đến tìm Khúc Tiểu Tây. Tuy nói đầu năm nào cũng là lúc bọn gã bận rộn nhưng đám lãnh đạo thì sao? Từ cổ chí kim, đám quan trên vẫn tự tin khẳng định bản thân chẳng có việc gì. Kẻ làm công thì làm không hết việc. Lê quản lý: "Cô Cao à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663168/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.