Có điều rất nhanh ông đã nói: "Không biết cũng không sao, nhà này á, họ xuất bản rất nhiều sách bán chạy. Cực kỳ có danh tiếng đó! Không phải sao? Họ liên hệ với xã báo bọn chú muốn đem quyển sách này của cháu xuất bản. Chú nói cho cháu một chút, điều kiện nhà họ đưa ra khá tốt đấy. Cháu xem, thế nào?" Tự nhiên có người đưa tiền, chuyện tốt như thế này dĩ nhiên phải nhận rồi. Khúc Tiểu Tây cười: "Nếu có thể xuất bản dĩ nhiên là một chuyện tốt. Chẳng qua không biết tình huống cụ thể bên kia như thế nào?" Trần biên tập vẫn còn đang vui sướng, thậm chí so với mình tự ra sách còn hưng phấn hơn, ông bô lô ba la một lúc mới nói lời thấm thía: "Có phải rất tốt không?" Khúc Tiểu Tây: "…… Đúng không." Cô nào biết rằng ra sách kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Có điều cô vẫn bắt được trọng điểm trong lời nói của Trần biên tập. Cô hỏi: "Nhà xuất bản muốn gặp cháu?" Trần biên tập gật đầu: "Đúng đấy, bọn họ không thấy người thật tuyệt đối không yên tâm. Thật ra xã báo bọn chú cũng không muốn cho mọi người gặp mặt đâu. Dù sao người biết thân phận của cháu càng nhiều thì càng có lắm kẻ ý định thọc gậy bánh xe. Chú hi vọng ít có người biết thân phận của cháu để cháu chỉ đăng bài ở xã báo của chú Thế nhưng khó có được cơ hội tốt như vậy, chú cũng không thể tư lợi vì bản thân mình. Cơ hội tốt thì phải nắm chắc, nếu không thật đáng tiếc." Khúc Tiểu Tây:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663146/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.