"Chị. Chị tắm xong chưa?"  Tiểu Bắc lon ton chạy ra, nhìn thấy Khúc Tiểu Tây quả thật đã tắm xong, cũng không đợi trả lời đã nói: "Đến lượt em."  Nhà bọn cô đều biết thời gian có nước ấm. Vì thế thời gian này mỗi ngày ba người đều cực vội! Cứ như mỗi ngày chỉ có chuyện này quan trọng nhất, lôi đả bất động*.  *không gì thay thế được  Khúc Tiểu Tây nhìn em trai chui vào phòng vệ sinh, bản thân cô lại ngồi trên ghế phát ngốc.  "Em gái, em sao thế?"  Tiểu Đông tò mò nhìn về phía cô, tiến lên xoa xoa mặt cô nói: "Em phát ngốc hả?"  Khúc Tiểu Tây lúc này mới hoàn hồn, xoa đầu tóc ướt dầm dề của mình, nhẹ giọng nói: "Ừ, anh, anh còn nhớ rõ…… người cô của Bạch gia kia không?"  *đoạn này không phải chỉ cô của nữ 9 mà là cô nhà Bạch gia, tức em gái Bạch lão gia – Bạch Mĩ Linh đó. Xét về xưng hô, nữ 9 cũng gọi bà ta là cô. Nguyên văn chỗ này là "cô nãi nãi Bạch gia"  Tiểu Đông vội gật đầu, nói: "Anh nhớ, bà ta cũng không phải người tốt."  Dù sao, nhà kia đều không có ai tốt cả.  Tiểu Đông nhớ rõ, nhớ cực rõ ràng đó.  Khúc Tiểu Tây lập tức hỏi: "Anh còn nhớ con gái bà ta tên gì không?" Cô cẩn thận suy nghĩ hơn nửa ngày đều không nhớ gì cả.  Tiểu Đông lắc đầu, cậu cũng không biết.  Chẳng qua Tiểu Đông lập tức: "Em chờ anh."  Cậu rất nhanh đã lẻn đến cửa phòng vệ sinh "Em trai!"  Tiểu Bắc choàng khăn tắm nhỏ, thò đầu ra, mềm mềm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663137/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.