Editor: Bánh bao chay nhân thịt 
Khúc thị ngoài cười trong không cười: “Đều ở đây cả, một cái cũng không thiếu, chắc cháu nhớ lầm rồi?” 
Khúc Tiểu Tây lẩm bẩm: “Cháu vốn không nhớ lầm, cháu có một cái vòng tay vàng, ta còn nhìn thấy biểu muội mang nó trên tay mà. Me cháu còn có một cái vòng ngọc tím giờ đeo trên tay lão thái thái ……” 
Cô nói lầm bầm không ngừng, sắc mặt Khúc thị càng nghe lại càng khó coi, hơn nửa ngày bà ta như rít từng chữ qua kẽ răng: “Ngày khác cô sẽ đem về hết cho cháu. Cháu cho cô thời gian một ngày, được chứ?” 
Khúc Tiểu Tây rốt cuộc thấy có chuyển biến tốt liền dừng lại: “Vậy được rồi.” 
Cô ôm tráp, hơi hơi phúc thân chào, cười nói: “Cô, cháu về đây ạ.” 
Khúc Tiểu Tây trở lại phòng nhìn tráp trước mặt, ngón tay dừng ở trên tráp, như có như không chạm nhẹ. 
Đừng nhìn Khúc gia là dòng dõi thư hương còn Bạch gia thoạt nhìn giống nhà giàu mới nổi, nhưng nếu nói có tiền hay không thì khẳng định Khúc gia chiếm thế thượng phong. Tổ tiên Khúc gia thời trẻ tương đối khôn khéo nên lúc vào triều làm quan tích cóp được không ít gia sản. Tuy rằng con cháu không bớt lo, càng thế hệ về sau càng không được nhưng gia sản Khúc gia tới thế hệ ba cô vẫn có thể mua không ít đồ cổ tranh chữ. Kể cả khi anh trai chữa bệnh tiêu phí rất nhiều rất nhiều thì lạc đà gầy còn hơn ngựa. 
Tiền Khúc gia vẫn còn không ít. 
Đây cũng là duyên cớ khiến Khúc thị động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/272788/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.