Đúng lúc này cửa phòng bệnh bị đẩy ra, ba người sáu con mắt động tác nhất trí nhìn về phía cửa. Người đến là một bà lão khoảng trên dưới 50 tuổi, tóc được cải cẩn thận, mắt hơi xếch nên nhìn vào có vẻ chua ngoa. Người ta đều nói “từ tâm sinh tướng”, lời này nếu dùng để miêu tả bà ta thì đúng là không sai chút nào.
Bà ta vốn là vợ quản gia nhà họ Bạch, Bạch gia, chính là nhà chồng của cô Khúc Tri Thiền. Vợ quản gia thường được gọi là bà Liễu, cánh tay phải của cô bọn họ - Khúc thị.
Khi nhà bọn cô chưa xảy ra chuyện, bà ta mỗi lần gặp mấy đứa bé các cô đều cười vui vẻ như đóa hoa. Thế nhưng ngay khi nhà cô có chuyện thì đến nhìn cũng chẳng buồn nhìn, toàn khịt mũi xem thường. Đôi khi đánh chửi bọn cô cũng chẳng lưu tình chút nào. Đối với bé gái như cô lại càng chướng mắt.
Ngay giờ thôi, vừa vào cửa và ta đã lạnh nhạt nói: “Ơ? Tỉnh? Đúng là phu nhân nhà chúng ta tạo nghiệt mới có mấy thân thích như quỷ đòi nợ như bọn mày. Không chỉ ở nhà Bạch gia chúng ta, ăn của Bạch gia, uống của Bạch gia, dùng cũng của Bạch gia, giờ còn muốn gây chuyện ngã vào nước làm lãng phí bao nhiêu tiền nằm viện. Cũng không thèm nghĩ lại xem đây là bệnh viện của người nước ngoài có thể thích là tùy tùy tiện tiện vào ở sao? Không biết tốn bao nhiêu tiền nữa? Phu nhân tính tình tốt quá mức rồi……”
Lời còn chưa nói xong đã bị Khúc Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/272781/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.