“Tôi cũng chuẩn bị quà cho cậu nè.” Dư An Nghi đưa cái túi nhỏ trên tay qua cho cậu, “Thế nhưng tính tôi thẳng thắn, không thường để bụng đến mấy chuyện này, vì vậy tôi đã quên mất hôm nay là sinh nhật của cậu, cũng may là nhờ có Liên Cảnh Hành nhắc nhở tôi, tôi mới nhớ ra chuyện này.”
Quý Khinh Chu có chút ngượng ngùng, nếu Sở Thành không nhắc nhở cậu, có khi cậu cũng sẽ không mời Liên Cảnh Hành cùng Dư An Nghi, mà là lặng lẽ trải qua một ngày sinh nhật nhỏ bé cùng với Sở Thành mà thôi. Thế nhưng không ngờ, hai người đến dự sinh nhật bất ngờ mà vẫn chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu, thật hổ thẹn quá đi.
“Vậy hai người ăn tối chưa?”
“Anh chưa.” Liên Cảnh Hành nói.
“Tôi ăn rồi.” Dư An Nghi nói, “Nhưng mà tôi vẫn muốn ăn bánh kem của cậu.”
Cô phát hiện chiếc bánh kem trên bàn là một chiếc bánh handmade, “Ai làm dợ? Khinh Chu, cậu làm đó sao? Thoạt nhìn cũng ra gì lắm đó, có điều là chỉ thiếu một ít trang trí hoa văn mà thôi.”
“A Thành làm đó.” Quý Khinh Chu nhìn về phía Sở Thành.
Sở Thành tỏ vẻ kiêu ngạo, “Không sai, là tôi làm.”
Dư An Nghi khiếp sợ lần hai, “Anh còn biết làm bánh kem nữa ư!?”
“Một người đa tài đa nghệ như tôi, có gì mà không biết.”
Dư An Nghi nhịn không được mở lời khen ngợi, “Anh thật đúng là lợi hại, từ nhỏ đến lớn mười ngón tay không dính nước mùa xuân, hiện tại trưởng thành rồi, không những vì yêu mà ra mắt, mà còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368829/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.