“Khoan nói đến chuyện tôi và Sở Thành có phải là quan hệ như anh đang nghĩ hay không, cho dù quan hệ của hai chúng tôi là vậy, thì cũng đâu có liên quan gì đến anh?”
“Tôi chỉ muốn tốt cho cậu.”
“Tôi đã nói là tôi không cần.”
“Quý Khinh Chu, cậu là một diễn viên, tôi là một đạo diễn, cậu ký hợp đồng dưới trướng của tôi, theo tôi mới là sự lựa chọn tốt nhất của cậu. Tôi sẽ cho cậu tài nguyên tốt hơn, nhân vật tốt hơn, Sở Thành không cho cậu được, Tây Ngu càng sẽ không cho được. Hai chúng ta là đồng hành, chúng ta có niềm đam mê giống nhau, sẽ có nhiều đề tài hơn, Sở Thành chỉ là một thương nhân, hiện tại anh ta nguyện ý đầu tư cho cậu, là vì thanh xuân tươi đẹp của cậu, là vì muốn chơi với cậu, chờ đến khi anh ta cảm thấy không còn mới mẻ nữa, cậu sẽ không là gì của anh ta cả. Cậu không nên để anh ta khống chế cậu, cậu có thể bay được xa hơn thế nữa.”
“Anh chính là nơi xa hơn đó sao?” Quý Khinh Chu lạnh lùng cười một tiếng, “Anh mau cút mẹ nó đến nơi xa hơn đó đi, tôi không cần.”
Cậu nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Sở Thành nhìn vẻ tức giận trên gương mặt cậu, nhớ đến những lời cậu vừa mới nói khi gọi điện thoại, mơ hồ có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra. Anh duỗi tay ôm Quý Khinh Chu vào lòng, vừa hôn vừa dỗ, “Đừng nóng.”
Quý Khinh Chu được anh ôm, chỉ cảm thấy vừa oan vừa ức, cậu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368800/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.