“Tôi nói rồi, tôi đã thấy heo chạy như thế nào rồi, chẳng có con heo nào chạy giống như ông cả.”
“Đáng sợ nhất không phải ông không chạy giống heo, mà là thân là một đầu heo, ông không chịu ôm lấy cải trắng, mà lại đẩy cải trắng cho một con heo khác, ông đúng là nỗi sỉ nhục của loài heo.” Tần Học không chút lưu tình nói.
“Đúng là mất mặt heo, cũng may cải trắng Chu Chu ngoan ngoãn hiểu chuyện, nếu là cải trắng khác, sẽ không bao giờ cho phép ông ôm về đâu, ông chỉ được làm ba ba người ta mãi thôi.” Thiệu Vĩnh bổ sung.
Diêu Tu Viễn gõ ly một cái, cuối cùng kết luận, “Đúng vậy, không sai.”
Sở Thành:……
Sở Thành hiếm khi yên lặng, không nói lời nào.
Ngoài cửa, Quý Khinh Chu không nhịn được cúi đầu nở nụ cười, cậu sợ người bên trong nghe thấy nên không thể bật cười thành tiếng, nhưng dù vậy cũng không nén được ý cười trong lòng. Cậu chưa bao giờ tự nói cậu là bạn trai của Sở Thành với bạn bè Sở Thành, nhưng bọn họ vẫn luôn duy trì suy nghĩ như thế, họ cũng không truyền việc Sở Thành là kim chủ của cậu ra ngoài, ảnh hưởng đến thanh danh của cậu.
Từ trước đến nay Quý Khinh Chu luôn vô cùng cởi mở, cho nên cậu sẽ không để ý đến những việc này, dù sao thì cũng là bạn bè của Sở Thành, nên bọn họ vẫn luôn tỏ vẻ thân thiện khách khí với cậu. Nhưng cậu không ngờ bọn họ sẽ nói Sở Thành như thế, Quý Khinh Chu nghĩ, bỗng dưng cậu có chút tò mò,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368798/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.