Phương Diệu Tuyên vẫn luôn cho rằng, lúc ấy Quý Khinh Chu thật sự thích anh ta, bằng không sao cậu lại giấu Sở Thành lén lút ở cùng với anh ta, thế nhưng giờ đây Quý Khinh Chu lại nói, cậu chỉ lợi dụng anh ta, xem anh ta như một tấm ván bắc cầu để đến với Sở Thành mà thôi, Phương Diệu Tuyên không thể tin được, “Em nói lại lần nữa xem!”
“Đừng như vậy, không phải tôi và anh cũng chỉ theo nhu cầu thôi sao? Anh cảm thấy tôi và La Dư Tân giống nhau, muốn xem tôi như một thế thân, còn tôi, tuy lúc ấy tôi thiếu tiền phải ở bên cạnh Sở Thành, nhưng anh ấy không có chút tình cảm nào với tôi, cho nên tôi mới phối hợp với anh diễn một tuồng kịch, bây giờ anh bày ra bộ dáng như thế này là để làm gì? Chẳng lẽ không phải anh đã chủ động tiếp cận tôi, muốn xem tôi như một thế thân sao? Tôi chỉ là tương kế tựu kế mà thôi, từ đầu đến cuối, không phải anh là người bắt đầu trước sao?”
Phương Diệu Tuyên vươn tay muốn nắm lấy bờ vai của cậu, thế nhưng Quý Khinh Chu vẫn luôn chú ý quan sát, ngay lúc anh ta đến gần, cậu liền tránh né gạt tay anh ta ra, đạp vào bụng anh ta một cái, Phương Diệu Tuyên phản xạ có điều kiện ôm lấy bụng, Quý Khinh Chu lập tức lui trở lại bên cạnh Chu Thành Phong.
Tôn Oánh không rõ sao hai người đang nói chuyện mà giờ đã chuyển sang đánh nhau rồi, vội vàng chạy đến đỡ Phương Diệu Tuyên, cô nổi giận nói, “Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368778/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.