Sau khi Liên Cảnh Hành đi, Quý Khinh Chu mới nhớ ra mình đang nhắn tin với Ứng Niên, tự dưng off lâu vậy chắc chắn Ứng Niên sẽ thấy bối rối, do đó nhanh chóng trả lời tin nhắn của Ứng Niên, kể lại một lượt chuyện vừa xảy ra. Cậu không thân với Ứng Niên nên không nói cậu ta biết việc cậu tát Phương Diệu Tuyên, chỉ nói bọn họ mới cãi vã một trận.
Ứng Niên lo cậu chỉ có một mình, không biết có làm lại hai người kia nổi không, "Cậu không sao chứ?"
"Tôi không sao," Quý Khinh Chu đáp, "Vẫn nhảy nhót tưng bừng lắm, chuyện lần này cảm ơn cậu, hôm khác tôi mời cậu đi ăn."
"Không cần đâu," Ứng Niên trả lời, "Cậu không sao là được rồi, vậy tôi không quấy rầy nữa, bye bye."
"Bye bye."
Cuộc trò chuyện giữa Quý Khinh Chu và Ứng Niên kết thúc, cậu nghĩ lại việc vừa rồi mình nhanh tay cho Phương Diệu Tuyên một tát, thấy mình đỉnh quá xá, động tác vô cùng nhanh gọn lẹ, phải mà quay lại được thì hay biết mấy, tiếc quá đi!
Cậu có hơi phấn khích cũng chưa muốn ngủ, bấm gọi video cho Sở Thành. Sở Thành mới tắm xong vừa mặc đồ ngủ vào, đang tựa lên thành giường. Anh nhìn Quý Khinh Chu vừa kích động vừa hưng phấn, "Sao đấy, trông em vui thế?"
"Tôi mới cãi nhau với người ta, tôi tát đối phương một cái." Quý Khinh Chu vui vẻ nói.
Sở Thành nghe cậu nói vậy, nghĩ chắc mình nghe nhầm rồi? Nhóc con của anh mà lại tát người khác?
"Em không nhầm chủ ngữ đấy chứ? Không phải người khác tát em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368735/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.