Nghĩ thì nghĩ thế nhưng cuối cùng Quý Khinh Chu và Sở Thành vẫn đi ăn cơm tây, hai người chọn lô ghế riêng, ngồi chỗ gần cửa sổ ngắm cảnh đêm. Quý Khinh Chu nhìn người người tấp nập bên ngoài, hai bên đường có vài người bán bóng bay và bán táo, có cả mấy cô bé nhân dịp đông đúc bán hoa hồng. Quý Khinh Chu cảm thấy rất náo nhiệt, cậu thích sự náo nhiệt này, bởi vì bầu không khí đơn giản và bình thường này thoạt nhìn trông rất vui vẻ.
Nhân viên phục vụ nhà hàng đặt một trái táo trước mặt họ trong lúc chờ lên món, Sở Thành không thích ăn táo nên anh đẩy quả của mình qua cho Quý Khinh Chu.
"Anh không ăn à?"
"Tôi không thích ăn táo."
"Không ăn miếng nào luôn sao?" Quý Khinh Chu hiếu kỳ.
"Không hẳn vậy, chỉ không muốn ăn nhiều thôi."
Quý Khinh Chu hiểu rồi, giống mẹ cậu, ăn vài miếng thì được nhưng không ăn hết một trái. Cậu cất táo đi, định lúc về gọt thành hình bông hoa cho Sở Thành để anh ăn vài miếng, coi như là hy vọng tốt đẹp trong đêm Giáng sinh.
Sau khi ăn xong, hai người định về nhà, Sở Thành nhìn đám người bên ngoài xe, trêu cậu, "Cậu không muốn đi dạo à? Cảm nhận không khí của lễ hội."
Quý Khinh Chu lắc đầu, "Giờ mà xuống là kẹt luôn dưới đó đấy."
Sở Thành cười khẽ, "Ok, vậy về nhà."
"Ừ." Quý Khinh Chu gật đầu, "Về nhà thôi."
Đường xá đêm giáng sinh đông người chen chúc, mất chút thời gian hai người mới về đến nhà. Sở Thành nói câu "Tôi đi tắm",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368722/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.