Diêu Tu Viễn dựa vào thành bể bơi, nhìn Sở Thành, hiếu kỳ hỏi, "Thực sự là bạn trai cậu?" 
"Dĩ nhiên không phải." Sở Thành cười nói. 
"Vậy sao cậu với Tần Học đều nói là bạn trai cậu." 
"Cậu ấy muốn nói vậy nên nói vậy." 
Diêu Tu Viễn cười, đụng hắn một cái, "Cưng chiều thế á, là quan hệ gì?" 
"Không có quan hệ gì, chỉ là cậu ấy khá hợp với thẩm mỹ của tôi." 
Diêu Tu Viễn chà chà hai tiếng, "Nói tiểu tình nhân là bạn trai mình, cậu cũng là người đầu tiên đấy." 
"Cậu thích thì sau này cũng có thể thử." 
"Tôi không có hứng thú với chuyện này, có điều cậu ta lớn lên khá được, sau này cậu chán rồi thì..." 
Diêu Tu Viễn lời còn chưa nói hết, liền bị Sở Thành đạp cho một cước, "Cút, người của tôi là để cậu nhớ thương à, để tôi nghe thấy lần nữa liền đánh gãy chân cậu." 
"Tôi chỉ..." Sở Thành híp mắt một cái, Diêu Tu Viễn nhấc tay chịu thua, "Được được được, tôi không nói nữa được chưa, cậu cũng che chở cậu ta ghê." 
"Phí lời, đồ tôi nhìn trúng, tôi không muốn cũng liền thôi, vào tay tôi rồi ai dám đụng vào chắc chắn là thiếu đòn." 
Diêu Tu Viễn không nói, thở dài, thầm nghĩ cậu cũng đâu thể bao cậu ta cả đời, không phải sớm muộn gì cũng bị người khác lấy đi à, nhưng hắn cũng biết tính khí Sở Thành, không dám nói ra. 
Ngược lại là Tần Học hiếu kỳ nói, "Sao cậu không cho cậu ta xuống nước vậy? Dẫn cậu ta đến chơi chỉ để người ta ngồi trên ghế, cậu không sợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368681/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.