Sở Thành nhìn cậu, khẽ cười nói: "Cậu sao lại là Mã Văn Tài được, tôi là Mã Văn Tài mới phải." 
Quý Khinh Chu bất đắc dĩ, cười khan nhìn anh: "Đều là Văn Tài cả, cần gì làm khó nhau." 
"Chắc là do xuân sắc mãn viên quan bất trú, nhất chi hồng hạnh xuất tường lai." Sở Thành trả lời. 
*Hồng hạnh xuất tường aka ngoại tình 
Quý hồng hạnh:... 
Quý Khinh Chu quay đầu nhìn về phía Phương Diệu Tuyên, vô lực nói: "Tôi không cần anh giúp tôi trả tiền, Sở Thành cũng không ép tôi, là tôi tự nguyện. Cho nên về sau anh đừng tới tìm tôi nữa được không?" 
Phương Diệu Tuyên nhìn cậu rồi lại nhìn Sở Thành, luôn cảm thấy Quý Khinh Chu có nỗi khổ riêng, nếu không thì sao đột nhiên lại bỏ hắn chuyển qua ôm ấp với Sở Thành chứ, "Tiểu Chu, rốt cuộc em có nỗi khổ gì? Nói anh biết, anh có thể giúp em." 
"Tôi không có nỗi khổ gì cả," Quý Khinh Chu thấy mình kiên nhẫn vl, "Ngược lại là anh đấy, sao cứ bám lấy tôi không buông vậy?" 
Phương Diệu Tuyên nghẹn một chút, hắn đương nhiên không thể nói là bởi vì Quý Khinh Chu quá giống La Dư Tân, không nhịn được muốn đem Quý Khinh Chu làm thế thân, chỉ có thể nói, "Vì anh thích em." 
"Nhưng tôi không thích anh." 
"Lúc đầu em..." 
"Là vì anh nổi tiếng, tôi là diễn viên cũng muốn được nổi tiếng nên xem anh như thần tượng, anh biết mà truy tinh đó, trèo tường là chuyện bình thường, tôi trèo tường cho nên tôi thoát fan anh rồi." 
Phương Diệu Tuyên: "... Em trèo qua người nào?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/368678/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.